“Em lâu rồi không về đây, cũng không nhớ ở đây có món gì ngon, hay là anh dẫn em đi ăn món gì ngon ngon đi.” Cô nói xong, tựa lưng vào ghế, nhắm mắt lại.
Đúng là có chút đói bụng.
“Món ngon ngon? Khẩu vị mỗi người khác nhau, sao anh biết em thích anh gì nhất, em phải cho anh biết em thích anh thể loại gì hay mùi vị như thế nào chứ.” Mẫn Lệ rất quan tâm cô, dù gì bây giờ cô cũng là vợ của anh rồi.
Đàn ông không thương vợ thì biết thương ai.
Thế nhưng bà vợ này cũng phiền phức quá a!
Không thể hiểu nổi, cũng không biết cô thích ăn cái gì, chỉ biết cô thích uống rượu.
“Hải sản! Tự nhiên thèm quá!”
“Cái này còn tạm được. Về sau muốn gì cứ nói thẳng, đừng có vòng vo, anh không giỏi tìm hiểu lòng người đâu, vả lại làm vậy sẽ thuận tiện cho chúng ta tìm hiểu đối phương hơn.” Anh nghiêm túc nói.
Anh định làm vậy thật?
Xem như là kết hôn giả, vì đánh cược thua nên phải kết hôn, nhưng có cần phải vậy không.
“Bây giờ trả lại thời gian cho anh, anh nói gì thì là cái đó.” Cô không muốn so đo với anh.
Về sau lại từ từ tính toán.
“Không nghĩ tới em lại nghe lời như vậy, nhưng em đừng lo, thật, dù gì anh cũng là người tốt, anh sẽ chăm sóc tốt cho em, anh chỉ có hai yêu cầu.”
“Nói nghe thử.” Cô vừa cười vừa nói.
Thật ra cô không ngờ anh còn dám có yêu cầu với cô?
“Thứ nhất, đừng làm gì quá đáng, thứ hai, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-cua-ba-thieu-bat-giu-cap-song-sinh-yeu-dau-cua-manh-mau/1657642/chuong-710.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.