Chương trước
Chương sau
“Em chỉ là đoán mò thôi, chẳng nhẽ anh không cảm thấy thế sao? Nhất định sớm đã không sạch sẽ rồi!” Bùi Nhã Phán hai tay khoanh trước ngực, “thật không biết anh rể tôi thích cô ta cái gì?”
“Xinh đẹp, dáng ngon, nếu như còn có cái mà cô nói, vậy thì có khả năng kỹ thuật trên giường cũng không tồi” An Quân Huyền lạnh lùng nhếch mép, “vậy thì phải xem trong tim của anh rể cô nghĩ thế nào”
“Nếu như là lời của anh, trong tim của anh thì cảm thấy người như chị họ em là người phụ nữ chỉ xinh đẹp dáng ngon thì có thể bắt được con tim của anh rể, vầy thì em cảm thấy chưa chắc như vậy đâu, anh rể em là một kẻ mù khuôn mặt, anh ấu có thể biết dáng vẻ gì của chị dâu rm không?” Bùi Nhã Phán nghiêng đầu sang nhìn ra ngoài cửa sổ, “nói không chừng còn thật sự không biết người nằm bên cạnh gối với mình hình dánh ra sao nữa cơ!”
“Cô muốn lên giường của anh rể mình?” An Quân Huyền bỗng nhiên trừng mắt lên, ngoảnh đầu sang nhìn cô ta
Bùi Nhã Phán nhìn cánh cửa sổ bằng kính trước mặt, trên đó phản chiếu khuôn mặt tuấn tú của An Quân Huyền, cô nuôt nước bọt, “anh nói linh tinh cái gì vậy! Em là bạn gái của anh đó”
“Vậy thì bởi vì tôi không đủ thỏa mãn cô, vì vậy cô muốn thử chút hương vị loạn luân?” An Quân Huyền bỗng nhiên tóm chặt lấy bả vai của cô, dùng sức, “nếu như cô không muốn chết, thì cứ việc thử xem”
“Anh thả em ra! Đau!” Bùi Nhã Phán ngoảnh đầu lại nhìn anh ta, “An Quân Huyền, anh thả em ra!!”
“Tôi có thể thả cô ra, nhưng suy nghĩ trong đầu của cô...”
“Em không có suy nghĩ gì, anh không phải đổ oan cho em nữa!” Bùi Nhã Phán lắc đầu, cô che giấu tốt như thế, không thể nào bị nhìn ra được
“Thực tế...cô cho dù có suy nghĩ gì cũng là chưa thực hiện được” An Quân Huyền từ từ thả vai của cô ta ra, vén lọn tóc ra phía sau tai của cô, “Phán Phán, tôi là vì muốn tốt cho cô, không nên đi chọc tức người không nên chọc giận”
“Em biết!” cô xoa xoa bả vai, “An Thị và tập đoàn Cảnh Thiên ở một phương diện nào đó là quan hệ cạnh tranh, anh...anh cho dù là muốn lợi dụng em cũng không có bất kỳ tác dụng gì, anh rể em sẽ không nghe lời em đâu”
“Lần đầu tiên nhìn thấy cô, cô một mình đi bộ trên đường cái, gió thổi nhè nhẹ luồn qua mái tóc của cô, lúc đó tôi cảm thấy cô là một người phụ nữ rất yên tĩnh nhẹ nhàng, hào phóng duyên dáng, nhưng trên thực tế cô...” tay của An Quân Huyền từ từ rời khỏi mái tóc của cô ấy, “cô cơ bản không hiểu biết, cô cảm thấy anh ta sẽ thích kiểu người phụ nữ như thế sao?”
Bùi Nhã Phán hiếm có không nói gì, lần đầu tiên khi gặp An Quân Huyền, chính là lúc cô bị chị Nhiễm Nhiễm chóc tức bỏ đi, sau đó Cảnh Thần Hạo đi đến chỗ cô ở tìm cô, tối đó cô ở xa như vậy đi đến đưa cơm cho anh ta, anh ta thì lại không muốn, còn đuổi cô xuống khỏi xe
Một người ở nơi không có một bóng người, chiếc xe màu bạc dừng lại ở bên cạnh cô, cô đã gặp được An Quân Huyền
Thực tế An Quân Huyền đối với cô thật sự rất tốt, có yêu cầu tất ứng, nói không thành là yêu cô bao nhiêu, nhưng mà cũng thật sự bao bọc cô
Cho dù là tình huống như nãy, cô thực sự cũng chỉ biết rằng anh ấy thật lòng lo lắng cho cô sẽ làm hành động gì đó không đúng thời cơ
“Cảm ơn anh vừa nãy kéo lý trí của em lại, nếu như em thật sự thích anh rể em, anh sẽ nghĩ như thế nào?” Bùi Nhã Phán đột nhiên nghiêng đầu nhìn anh, nghiêm túc hỏi
“Còn có thể nghĩ thế nào, giúp cô theo đuổi thôi!” An Quân Huyền nhắm mắt lại không quan tâm, dựa lên trên ghế tựa giả bộ nghỉ, “cô muốn cái gì tôi không có thỏa mãn cô sao?”
“Nhưng em là bạn gái của anh, em thích người đàn ông khác, anh còn giúp em theo đuổi? Có người bạn trai nào như anh không?” Bùi Nhã Phán có chút giận dỗi nhìn chằm chằm anh ấy
“Làm sao không có người bạn trai như tôi, bạn gái muốn cái gì, tôi cho cô ấy thứ đó, cô ấy phải vui sướng mới đúng, chẳng nhẽ cô không vui sao?” An Quân Huyền vẫn giữ nguyên trạng thái nhắm nghiền đôi mắt
“Anh không có ghen sao? Em hiểu rồi, bởi vì trong tim của anh cơ bản không có em, vì vậy cũng không có ghen, anh thích ai? Nữ minh tinh đó sao? Mấy tháng trước bị thảm hại như vậy, nghe nói bây giờ còn đang điều dưỡng trong bệnh viện, anh có muốn đi thăm cô ta không?”
Bùi Nhã Phán nói xong thì nhìn thấy người đàn ông bên cạnh mở đôi mắt ra, ánh mắt hừng hực nhìn cô
Cô thực sự có lúc vẫn là cảm thấy ánh mắt bình thản nhưng lại lộ sự sắc bén như này có chút thảm hại, nhưng rốt cuộc có cái gì đó dọa người khác?
An Quân Huyền là bạn trai của cô à!
Chẳng lẽ anh ấy còn muốn ra tay với chính bạn gái của mình nữa sao?
“Co làm sao biết cô ấy?” ánh mắt của An Quân Huyền nhìn chằm chằm cô ấy, sâu trong mắt lộ ra sự không vui
“Không cái gì, rất lâu trước đây rồi!” Bùi Nhã phán cố tình ra vẻ nhẹ nhàng thoải mái tựa lên trên ghế, “em biết anh đói với em rất tốt, có yêu cầu tất ứng, bởi vì anh cơ bản không thích em, giống như vừa nãy, cho dù em thích anh rể, anh còn có thể nói ra sẽ giúp em theo đuổi, thì không phải là càng đính chính điểm này sao, trong tim của anh...”
“Trong tim của anh chứa đựng một người phụ nữ...tên Diệp Mộ Yên phải không?”
Cái tên của Diệp Mộ Yên giống như là một làn gió thanh nhẹ mềm dịu, từ tai bên trái của anh xuyên sang bên tai phải, nhưng ở giữa lưu lại dấu vết
“Cô dường như không hoàn toàn hiểu tôi”An Quân Huyền nói rất chậm rãi
“Em cũng không cần thiết phải hiểu anh, nhưng mà em ít ra là hiểu cơ thể của anh...” Bùi Nhã Phãn nhìn anh ấy, từ từ nhếch mép, “thực tế như thế này xung khá tốt, sự kết hợp không có tình yêu, thì sẽ không có quá nhiều phiền phức, từng người chúng ta có nhu cầu riêng, anh sống ngày tháng của anh, em sống ngày tháng của em, đôi bên không chen ngang làm phiền!”
“Cô còn muốn ở ngoài nuôi trai trẻ?” An Quân Huyền nhếch mép cười nhẹ
“Không muốn” cô không thèm bao nuôi trai trẻ đâu!
“Nếu như cô còn là thân gái còn trinh tiết, cô vẫn có thể tính đến ở bên cạnh với Cảnh Thần Hạo, nhưng mà... cô cảm thấy người đàn ông như anh ta sẽ muốn một người phụ nữ không còn là gái trinh sao?” An Quân Huyền bỗng nhiên tiến sát lại gần tai của cô nói, “tôi có thể giúp cô”
Bùi Nhã Phán hoài nghi nhìn anh ta, giúp cái gì mà giúp? Làm thế nào?
Cô có phải hay không anh ta không phải là nguwoif hiểu rõ nhất sao?
Nhưng giao vào trong bàn tay của anh ta!
Giúp cô?
Phẫu thuật thẩm mỹ?
Cô muốn làm như vậy sao?
“Anh thật sự là một người đàn ông rất mâu thuẫn, anh tình nguyện vậy sao?” Bùi Nhã Phán nhìn khuôn mặt gần trong gang tắc của anh ta
Cô phát hiện bản thân hình như đúng là không hiểu anh ta
Luôn luôn đều không có hiểu qua!
“Tôi tại vì sao không tình nguyện chứ? Cô rõ ràng biết trong lòng của tôi chứa đựng một người phụ nữ khác, cô và tôi giống nhau đều là người đáng thương, không thể ở bên cạnh người phụ nữ mình yêu, tôi giúp cô cũng là giúp bản thân mình mà thôi” An Quân Huyền chậm rãi nói, “Phán Phán, ít ra chúng ta ở bên cạnh nhau còn rất vui vẻ, tôi còn hy vọng cô có thể hạn phúc, nếu như như vậy có thể khiến cô có được hạnh phúc, chỉ là giơ tay giúp đỡ mà thôi”
“Em thật không thể hiểu nổi anh” cô ngoảnh đầu sang nhìn ra ngoài cửa sổ, một chút đều không hiểu
“Tim người cách có làn da, nào có thể dễ dàng mà hiểu được cơ chứ!” anh cũng là như thế
Có người muốn hiểu lại nhìn không rõ, có người không muốn hiểu thì lại...
......
Cảnh Thần Hạo từ công ty trở về thì phát hiện Bùi Nhiễm Nhiễm có chút tư tưởng không tập trung
Không đúng, phải là điệu bộ chuyện trong lòng nặng nề
Anh từ từ ngồi xuống bên cạnh cô mà đều không có phát hiện, chỉ có thể đưa tay ra vòng qua ôm lấy eo của cô, “bảo bối hôm nay ngoan không?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.