Ý kiến của Diệp Mộ Yên, cô chỉ cảm thấy đáng buồn cười
Miệng nói đối với Cảnh Gia, với Cảnh Thần Hạo không hề có bất kỳ ý đồ nào, nhưng chủ ý như thế, chẳng nhẽ không phải chính là lộ ra ý đồ của cô ta sao?
Tô Nhược Nhã nhìn bóng dáng rời đi của cô ta, hôm nay đến đây giống như là một sai lầm, hoặc có thể sẽ không phải là một sai lầm, ít ra chứng minh rằng Hạo Nhi không có thích nhầm người, bọn họ có thể tiếp tục ở bên nhau, nếu như không có An An và Diệp Mộ Yên, bọn họ chắc sẽ rất hạnh phúc
Tô Nhược Nhã vẫn phải đứng dậy rời đi, chuyện của An An phải để ý đến tâm trạng của Nhiễm Nhiễm rất quan trọng, nhưng mà cùng lúc để ý tới tâm trạng của Hạo Nhi cũng rất quan trọng
......
Thời gian 3 ngày ngoảnh mặt đi cái đã đến,mùa hạ vẫn nóng nực như vậy, đứng ở trên ban công có thể nghe thấy thấy tiếng ve sầu ở cành cây phía bên ngoài, cả buổi trưa kêu không ngừng
“Mami, mami!” Noãn Noãn từ bên ngoài chạy vào trong, trong tay của cô bbes cầm một lọ thủy tinh, bên trong đựng hai chú ve không ngừng kêu
Bùi Nhiễm Nhiễm quay người lại dịu dàng nhìn cô bé, “con trèo lên cây rồi?”
“Không phải là con, chú ở trong nhà!” Noãn Noãn giơ bình thủy tinh lên giống như cung báu vật, “mami, tiếng có lớn không?”
“Trên miệng lọ không có lỗ sao? Bọn chúng không thể thở nổi, say này tiếng sẽ càng ngày càng nhỏ, rồi sau đó sẽ bởi vì thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-cua-ba-thieu-bat-giu-cap-song-sinh-yeu-dau-cua-manh-mau/1657554/chuong-621.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.