“ Cái này đúng là không thể trách tôi được, là do rượu của nhà Cảnh tổng nặng quá, tôi không uống mấy, chỉ có chút chút.” Cô nói giọng càng nhỏ đi.
“ Bao nhiêu?”
“ Hai cốc.”
“ Rượu trắng.”
“ Cũng không nhiều mà! Chỉ có hai cốc thôi, khi trước trước khi lên chương trình tôi cũng hay uống sao?” Cô có đôi chút không vui nhưng thật sự tối đó không ngờ lại thành ra như vậy.
Cô ngồi trong phòng nóng ruột đợi anh, bởi quá căng thẳng nên tự mình uống một cốc.
Nghe thấy tiếng bước chân anh trở về, cô lại nốc cạn một cốc nữa, đợi cho đến khi anh vào đến phòng thì vừa đúng lúc men rượu bốc lên đầu.
Theo như ấn tượng mơ hồ của cô thì cô đã chủ động lao vào người anh, vừa ôm vừa hôn, bàn tay còn không ngừng tấn công cúc áo sơ mi của anh.
“ Chủ tịch, anh có thể hiểu thành tôi quá thèm muốn nên gặp ai cũng động đực, còn lại thì không có liên quan đến anh.” Cô phải giải thích ra sao về chuyện khi say rượu đêm đó đây, nhất định là do bản năng xui khiến thôi.
“ Không liên quan gì đến tôi mà cô ngồi đợi sẵn trong phòng tôi, còn mang theo cả rượu.” Đường Sóc vẫn nghiêm túc, không có vẻ gì muốn cười cợt.
“ Rượu là tôi muốn mang cho anh uống nhưng mãi không thấy anh về nên tôi thử một chút xem thế nào, tôi thấy vị nó cũng không tồi đấy, chỉ có điều hơi nặng.” Cô cũng nghiêm túc.
“ Đương nhiên rượu của Cảnh Thần Hạo không có loại nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-cua-ba-thieu-bat-giu-cap-song-sinh-yeu-dau-cua-manh-mau/1657553/chuong-620.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.