Cô dám khẳng định người phụ nữ đó chính là Bùi Nhiẽm Nhiễm, nhất định là vậy! Trang điểm thành như vậy là do cố ý!
Ở đám cưới của họ thì thê thảm như vậy, nhưng giây tiếp theo lại được Cảnh Thần Hạo tận tâm chăm sóc, lại còn ôm cô rời đi.
u Dương Lập và Bùi Nhiễm Nhiễm là thanh mai trúc mã, tình cảm của u Dương Lập dành cho cô ấy sâu đậm bao nhiêu, cô rất rành. Tuyệt đối không thể để Bùi Nhiễm Nhiễm xuất hiện thêm lần nữa trước mặt u Dương Lập.
Sự đe dọa từ Hòa Miêu, so với Bùi Nhiễm Nhiễm mà nói thì không đáng để nhắc đến. Mấy ngày nay cứ nhớ đến ánh mắt u Dương Lập nhìn Bùi Nhiễm Nhiễm, cô lại tức đến không ngủ nổi.
Đúng vào lúc thế này thì Tào Lệ Phi lại cứ nói đến chuyện mang thai bên tai cô, cô không thể để người đàn bà ăn lang bên ngoài của u Dương Lập mang thai đứa con của anh trước được, nếu không thì sau này, trong u gia, cô có còn chỗ đứng hay không?
“ Cô làm vậy là vì gì chứ? Tôi có thể cá với cô, chị họ tôi không thích u Dương ca ca đâu, cô có thể yên tâm!” Hòa Miêu biết thừa tính cách của Hòa Thảo, không thì khi trước cũng chẳng nói cô ấy như vậy.
“ Ha ha.” Liêu Vi trợn mắt, “ Vô tri!”
“ Cô nói gì? Cô mới vô tri đó! Cô đợi đó, người phụ nữ mà anh u Dương thích nhất là tôi, đợi vết thương của tôi lành rồi, nhất định tôi sẽ......” Hòa Miêu điên tiết, ngẩng đầu nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-cua-ba-thieu-bat-giu-cap-song-sinh-yeu-dau-cua-manh-mau/1657105/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.