Chương trước
Chương sau
Trong căn phòng trang trí tràn ngập bóng bay màu trắng, còn có mấy quả bóng bay treo ở giữa không trung với hàng chữ “happy birthaday”, trên mặt bàn có sẵn một cái bánh gato lớn, cô còn chưa kịp phản ứng gì, trên đầu của cô bị Đường Sóc đặt lên một chiếc mũ in hàng bốn chữ “chúc mừng sinh nhật”
“Mẹ!” Dương Dương ôm bó hoa cẩm chướng tiến về phía cô, “mẹ, tặng mẹ ạ!”
“Cảm ơn bảo bối!” cô hạ Noãn Noãn xuống, cúi đầu hôn một cái lên trên trán của Dương Dương, đón lấy bó hoa
“Chúc mừng mẹ sinh nhật vui vẻ, càng ngày càng xinh đẹp! Càng ngày càng trẻ trung!” Noãn Noãn vui sướng nhiệt liệt nói lời chúc phúc
Trong lòng cô bị đâm một vị chua xót, cô cả đời này thật sự quá hạnh phúc rồi, hai tiểu bảo bối thật sự là khúc thịt ở trong tim của cô
“Mẹ đến đây cầu nguyện thổi nến đi!” Dương Dương tất bật kéo cô đi, đến bên cạnh bàn, khuôn mặt đã quen lạnh lùng lúc này cũng lộ ra nụ cười nhè nhẹ
Chỉ là trước đây đều là 3 người bọn họ, bỗng nhiên xuất hiện một Đường Sóc, ánh sáng trên người quá chói lọi, cô muốn bỏ qua đều thấy khó
“Đây đều là Đường tiên sinh mua cả, thật sự ngại quá, gây phiền phức cho anh rồi” cô làm sao biết được Cảnh Thần Hạo muốn giữ cô lại ăn cơm, còn nghĩ thật sự chỉ là tăng ca mà thôi
“Không phiền phức, chẳng nhẽ lâu như vậy rồi, em vẫn không xem anh là bàn bè, em quả thật nói là không xem như thế, vậy thì anh có thể thật sự muốn giận đó” Đường Sóc mỉm cười nhìn cô, sau đó thì đưa tay lấy bật lửa, đốt cháy ngọn nến cắm ở phía trên
“Đương nhiên là bạn bè rồi, Đường tiên sinh giúp đỡ chúng tôi quá nhiều” cô cúi đầu nhìn ngọn nến trên bánh gato, cây nến này chắc chắn là do Dương Dương chọn, nhìn dãy số “18”, cô đột nhiên có chút ngượng ngùng, đều đã là mẹ của hai đứa trẻ rồi, vậy mà vẫn 18 tuổi
“Mẹ vĩnh viễn 18 tuổi! Nhanh cầu nguyện!” Dương Dương ngẩng đầu nhìn cô, khuôn mặt nhỏ bé kỳ vọng
Cuối cùng cũng đợi được mẹ quay trở về rồi, không có bị ông chú xấu xa bắt nạt
Cô nhắm đôi mắt lại, trong đầu đều là hình ảnh của Dương Dương Noãn Noãn, ước nguyện của cô rất đơn giản, hy vọng bọn họ có thể khỏe mạnh, vui vui vẻ vẻ lớn lên
Khi vừa chuẩn bị mở mắt ra, thì đột nhiên nhìn thất khuôn mặt lạnh lùng của Cảnh Thần Hạo, cô lập tức lắc đầu nhẹ nhàng, phủi bay anh ta
Sau khi mở mắt rồi thì nhìn thấy khuôn mặt nhỏ bé của bọn trẻ, trong lòng liền bị lấp đầy, hình ảnh thoáng qua của Cảnh Thần Hạo bị bỏ quên phía sau đầu luôn “xong rồi”
“1, 2, 3.....” Noãn Noãn đếm từng con số, cả 3 người cùng nhau thổi tắt ngọn nến phía trước
Đường Sóc nhìn quen các thể loại bữa tiếc sinh nhật to lớn, nhưng bỗng nhiên cảm thấy khung cảnh ấm áp nho nhỏ như thế này càng khiến anh cảm động
Nhìn thấy nụ cười hạnh phúc của bọn họ, anh cảm thấy cảnh này hoặc có thể cả đời đều không quên nổi
Đường Sóc cười tười, đã nhiều năm đón sinh nhậy không ăn bánh gato rồi, nhìn thấy hành động của ba mẹ con bọn họ, thì cảm thấy hôm nay miếng bánh gato trong tay của anh nhất định rất mỹ vị
“Mẹ nói trước, không được bôi lên trên người của mẹ” cô nhớ rất rõ, năm ngoái chiếc bánh gato lớn chơi đùa quá mức, cô không chỉ mặt bị bôi toàn bánh kem, trên đầu tóc đều có, gội đến mức tim của cô đều vỡ vụn rồi
“Không bôi, tuyệt đối không bôi!” Dương Dương chân trọng gật đầu, phải bảo vệ hình ảnh của mẹ trước mặt của chú Đường, bôi bánh kem hành động tự hủy hoại hình ảnh này cậu sẽ không làm đâu
“Ừm ừm, Noãn Noãn cũng không bôi” Noãn Noãn cười hi hi ăn bánh gato, lớp kem trắng dính một chút ít bên mép miệng, nhìn thì càng thêm dễ thương
Cô rút một tờ giấy ăn nhẹ nhàng lau cho cô bé, Noãn Noãn cứ thế cười ha ha, lau miệng cho cô bé xong thì chạy vào trong lòng của cô nũng nịu, “mẹ, con yêu mẹ nhiều à!”
“Mẹ cũng yêu con, ngoan ngoãn ăn, ăn xong còn đi ngủ sớm” trong lòng bỗng xuất hiện sự mềm mại rất dễ chịu vốn dĩ đã rất dễ thương rồi, còn cố ý dễ thương nữa, trong tim ấm áp của cô đều đã tan chảy
“Vâng!” Noãn Noãn ngoan ngoãn nghe lời ngồi ăn, chỉ ăn có chút ít rồi không ăn nữa
Dương Dương cũng thế, ăn cũng không được bao nhiêu thì không ăn nữa, cô ngoảnh đầu sang nhìn Đường Sóc nho nhã ăn bánh gato, dắt Dương Dương và Noãn Noãn đi rửa mặt mày chân tay cho bọn trẻ trước
Đường Sóc nhìn theo bóng dáng rời đi của bọn họ, động tác trong tay từ từ chậm lại, bánh gato rất ngọt, không biết là vốn dĩ ngọt như thế, hay là nhìn sự ngọt ngào của gia đình bọn họ lây nhiễm sang anh
Căn phòng được bố trí rất ôn hòa, anh ở bên cạnh bọn họ suốt, có thể cảm nhận được bọn trẻ rất yêu mẹ mình, cô ấy cũng rất yêu bọn trẻ
Bùi Nhiễm Nhiễm rất nhanh thì chăm sóc xong hai tiểu bảo bối đi ngủ, vốn còn có chút thắc mắc bọn trẻ hôm nay làm sao mà phối hợp như thế, đến khi cô đi ra ngoài nhìn thấy Đường Sóc vẫn còn chưa rời đi, bỗng nhiên hiểu rõ rồi
Đại bảo bối Dương Dương, cho dù là muốn tạo cơ hội, cũng không cần phải chọn đúng vào ngày sinh nhật chứ! Cô thật sự rất buồn ngủ, rất muốn đi ngủ
Với lại cô thật sự không có chút ý muốn kết giao bạn trai à!
“Đường tiên sinh, hôm nay cảm ơn sự chăm sóc của anh, giờ không còn sớm nữa, tôi tiễn anh ra ngoài!” cô vừa đi ra ngoài, Đường Sóc đứng dậy
Lúc này đi đến trước mặt của cô, nghe thấy lời của cô nói, quay người đi về phía cửa chính
Hai người họ một trước một sau đi ra, gió tháng 10 đã bắt đầu có chút lành lạnh rồi, nguyên nhân có thể do vừa rồi mới tắm xong cho hai bảo bối xong, gió lạnh thổi vào người, cô cũng không cảm thấy lạnh
Xe của Đường Sóc dừng ở trên vị trí đỗ xe trước cửa, sau khi bọn họ đi qua đó, anh không có lập tức lên xe, mà ở bên cạnh ghế lái dừng bước lại
Ánh đèn vàng bên đường rọi lên trên người anh, bởi vì vị trí quay lưng lại ánh sáng, có chút nhìn không rõ khuôn mặt của anh, nhưng lại là một đường nét cũng có thể miêu tả ra được dung mạo khí thế anh tuấn bất phàm của anh
“Đường tiên sinh?” cô gọi một tiếng thăm dò
Đường Sóc như biến ảo thuật lấy một chiếc hộp socola nhỏ nhắn đáng yêu ra, đưa ra trước mặt cô, “quà sinh nhật”
Chiếc hộp nhỏ nhắn dễ thương đó, đồ bên trong nhất định rất tinh tế, đổi một câu nói khác, cho dù bên trong không phải là đồ tinh tế, cô cũng không thể nhận
“Đường tiên sinh, anh quá khách khí rồi, quà thật sự không thể nhận, anh hôm nay ở cùng với Dương Dương Noãn Noãn đã là món quà tốt nhất rồi” cô lắc đầu từ chối, lời nói rất chân thành
Đường Sóc đã nghĩ đến cô ấy sẽ từ chối, không nghĩ rằng từ chối thẳng thừng như thế này
“Một món quả nhỏ thôi mà, chúng ta không phải là bạn bè sao?” anh chỉ là muốn tặng một món quà nhỏ mà thôi, chẳng lẽ cũng chỉ có cửa bị từ chối sao
“Là bạn bè, nhưng mà điều này và quà tặng không có quan hệ gì hết” cô âm thầm cảm thấy nếu như nhận món quà của anh ta, thì thật sự sẽ là liên quan không rõ ràng, vả lại cô cũng không muốn
Không đợi Đường Sóc nói gì, cô tiếp lời nói, “rất muộn rồi, lái xe trên đường cẩn thận, cảm ơn anh đã cùng tôi trải qua sinh nhật”
Cô từ từ lùi bước về phía sau, nhìn anh ta gật đầu xong, thì quay người chạy vào trong nhà, cánh cửa của chung cư bị cô nhẹ nhàng đóng lại
Đường Sóc nhìn chiếc hộp nhỏ trong tay của mình, thu lại, ít nhất sau cùng cô ấy không phải là nói cảm ơn anh đã chăm sóc bọn trẻ, mà là cùng cô trải qua sinh nhật
Như vậy, Đường thiếu đứng tại chỗ nở nụ cười lên
Bùi Nhiễm Nhiễm vừa mới trở về nhà, thì ngồi lên trên ghế sopha, nhìn vào bày trí trong phòng khách, cảm thấy đặc biệt nhớ Lâm Trí Hiểu, ít nhất thêm một người có thể giúp cô dọn dẹp
Nhìn thì rất đẹp, nhưng mà dọn dẹp thì quá phiền phức, ngồi trên ghế sopha một hồi mới nghe thấy bên ngoài truyền đến tiếng động cơ xe khởi động, cô bỗng chốc căng tròn con mắt lên, Đường Sóc không phải là đợi ở bên ngoài lâu như thế này mới rời đi chứ?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.