Áo vest trong tay như còn độ ấm của anh, cô để áo vest xuống, quay người vòng qua bàn làm việc đi về phía cửa.
Tuy cô cố nhẹ nhàng nhất để đi, nhanh cao gót 10 phân, tiếng cũng không nhỏ.
Anh có bị ồn để tỉnh không?
Cô lắc đầu, không đâu, uống say ngủ như heo chết vậy!
Bước chân trên cửa dừng lại, cô đưa tay chạm tay nắm lạnh lẽo, quay đầu nhìn ly trà nóng, hai mắt dùng sức híp lại rồi mở ra, thân hình cũng quay lại.
Quên đi, làm người tốt đến cùng, đưa phật đưa đến tây thiên.
Cô bưng ly trà trên bàn lên, mở cửa phòng nghỉ.
Đập vào mắt là nửa thân trên trần và chân, chăn trắng che 1 chút phần eo của anh, cả khuôn mặt nằm sấp lên gối mềm mại.
Thì ra anh thích ngủ như vậy, tư thế cũng đúng là không dám tán dương.
Trong phòng nghỉ không có ghế, cô nhìn giường trắng, khoảng cách với Cảnh Thần Hạo cũng có chút xa, chắc không làm phiền anh.
Nghe nhàng ngồi xuống, cô bắt đầu thổi trà nóng cho nguội bớt, hơi nóng từ ly trà làm mờ kính, đến hai mắt của cô cũng nhuốm 1 tầng sương mù.
Cô tùy tiện tháo kính ra, để lên đầu gối, xoa mắt tiếp tục thổi ly trà.
Say rượu thì ngủ lâu vậy sao? Vậy mà còn chưa tỉnh nữa.
Cảm thấy ly trà trong tay nguội nhiều rồi, cô lập tức quay đầu, liền đối mặt với đôi mắt đen như đêm, thâm sâu đến đáng sợ.
Vào lúc này, giữa eo cô bị 1 bàn tay giữ lại, cô không yên phận động đậy, “Cảnh tổng, trà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-cua-ba-thieu-bat-giu-cap-song-sinh-yeu-dau-cua-manh-mau/1657056/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.