“Tuổi tôi cũng không nhỏ, danh tiếng không quan trọng bằng phụ nữ.” Cảnh Thần Hạo nâng mí nhìn cô, để ly xuống, thản nhiên nói, “Nếu cô đã sinh con cho chồng cô, kiếm thời gian cũng sinh cho tôi 1 đứa.”
“Dựa vào đâu?” Quả thật là tên hỗn đản!
“Tôi là tình nhân của cô, với lại…” Anh dừng 1 chút, nhìn khuôn mặt tức giận của cô tự nhiên cảm thấy vui, “Cô nói tôi không phải người, cầm thú không phải đều như vậy sao.”
Nếu không phải anh sắp có hội nghị quan trọng, thật sự lập tức muốn cho cô biết, thế nào gọi là cầm thú!
Bình tĩnh, Bùi Nhiễm Nhiễm mày phải bình tĩnh, ngàn vạn lần phải bình tĩnh!
Cô hít sâu vài hơi, mới từ từ nói, “Cảnh tổng, tôi còn có chuyện gấp, đi trước.”
“Đi đi!” Cảnh Thần Hạo ngữ khí như ban ơn vậy vang lên sau lưng cô, cô hận không thể đập giày cao gót 10 phân vào mặt anh.
Mấy năm không gặp, ngày càng không biết xấu hổ!
Vừa về đến phòng kế hoạch, cô liền bắt đầu làm việc, trong lòng đột nhiên hiện lên khuôn mặt tuyệt đẹp của Cảnh Thần Hạo.
“A a a …” cô nhịn không được kêu lên vài tiếng, quá tức giận rồi.
Khâu Tịch vừa lúc đó đi sau lưng cô, nghe cô kêu vài tiếng thì dừng lại, “Sao? Cảnh tổng khiến cô tức giận rồi? Hay là cô khiến Cảnh tổng tức giận?”
“Giờ làm việc không phải giờ tám.” Lòng cô trầm xuống, lạnh lùng nói.
“Haha, xem là rất nhanh Cảnh tổng sẽ nhận thức được phụ nữ già xấu như cô không hợp với anh ấy.” Khâu Tịch tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-cua-ba-thieu-bat-giu-cap-song-sinh-yeu-dau-cua-manh-mau/1657050/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.