“Ý cô là giác quan của tôi có vấn đề, xảy ra ảo giác?” Cảnh Thần Hạo tùy tiện bưng ly trà, cảm giác có chút nóng, liền để xuống trước mặt mình.
“Không có không có, Cảnh tổng giác quan nhạy cảm, làm sao bị ảo giác được! Cứ coi như tôi nói mớ đi, không phải thật đâu.” Cảnh Thần Hạo đáng chết, có lý không tha người mà.
“Lời nói ra như nước đã tràn ly, không lẽ tôi không đủ tư cách làm tình nhân của cô?” Cơ thể anh dựa vào sau, ánh mắt đen nhìn chằm chằm khuôn mặt già xấu của cô, nghe giọng khàn đặc của cô, như là nhìn thấy Nhiễm Nhiễm của anh vậy.
“Hạo…”
“Ọe…”
Bùi Nhiễm Nhiễm nghe tiếng ngọt chảy nước của Lucy phía sau, nhịn không được nổi da gà, giọng này chắc là khẩu vị nặng như Cảnh Thần Hạo mới nghe nổi.
“Cô ở đây làm gì?” Lucy mặt phòng bị nhìn cô, “Ừ, nói chuyện công việc sao? Nếu xong rồi thì cô nên đi rồi.”
“Vâng” Cô nhanh chóng đi về phía trước.
“Quay lại.” Cảnh Thần Hạo sắc bén nói.
Cô dám để anh ở lại 1 mình đối phó với người phụ nữ mà anh ghét.
Bùi Nhiễm Nhiễm không kiên nhẫn dừng bước, không lẽ muốn cô ở lại thưởng thức xuân cung đồ sống sao?
Khả năng bền bỉ của anh rất lâu, còn mấy cái kỹ thuật này nọ cô đều biết rất rõ, thật sự không cần.
“Hạo…” Lucy đạp đôi cao gót 10 phân đến gần Cảnh Thần Hạo, bước đi uyển chuyển, cố gắng thể hiện hết vẻ đẹp hình thể của mình.
“Cút!” Cảnh Thần Hạo lạnh nhạt mở miệng nhả ra 1
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-cua-ba-thieu-bat-giu-cap-song-sinh-yeu-dau-cua-manh-mau/1657049/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.