Có thể phản ứng như vậy, còn giả ngu trước mắt anh, trò chơi này rốt cuộc cô muốn chơi đến chừng nào?
Bùi Nhiễm Nhiễm gọi cho Bùi Noãn, căng thẳng đứng tại chỗ xoay vài dòng, thực ra cô vốn tính hỏi giáo viên, nhưng sợ giáo viên đưa Dương Dương và Noãn Noãn tới chung.
Cho nên gọi điện thoại xác nhận trước, trong lòng có gì đó chắc chắn thì tốt hơn.
“Là mami sao?” Giọng ngọt ngào của Noãn Noãn vang lên, Bùi Nhiễm Nhiễm lập tức thả lỏng.
“Noãn Noãn, là mami.” Bùi Nhiễm Nhiễm liếc nhìn Cảnh Thần Hạo, dứt khoát đi vài bước, thấp giọng nói, “Các con ở đâu?”
“Chúng con ở kfc, chú Đường hôm bữa dẫn tụi con đến, mami đến đón tụi con sao?”
Bùi Nhiễm Nhiễm nghe thấy vậy, cô đang ăn đồ, nhưng như vậy cũng tốt, ít nhất cũng không bị Cảnh Thần Hạo phát hiện.
“Ngoan ngoãn nghe lời anh, mami rất nhanh liền về tới.” Cô cố ý nói vậy, là vì muốn Cảnh Thần Hạo rời khỏi đây.
Vì cô đã nghe tiếng bước chân phía sau, cô cúp điện thoại quay lưng, cười đưa điện thoại cho anh, “Cảnh tổng cảm ơn điện thoại của anh, nhưng tôi có người bạn khác đã đưa con về nhà rồi.”
“Đưa về nhà rồi?” Cảnh Thần Hạo đưa tay nhận điện thoại, cúi đầu nhanh chóng lưu 2 chữ “Noãn Noãn”
“Đúng vậy! Vì tôi đến trễ, anh ấy lúc nãy đi ngang qua, liền đưa về nhà.” Cô đưa tay làm động tác mời, “Cảnh tổng, thật sự làm phiền anh rồi.”
“Không phiền.” Cảnh Thần Hạo để điện thoại vào túi, tùy tiện đi ra hướng ngoài cửa.
Còn tưởng lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-cua-ba-thieu-bat-giu-cap-song-sinh-yeu-dau-cua-manh-mau/1657044/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.