“Thưa cụ, bây giờ cụ cảm thấy thế nào?”
“Dạ phải, ông nội, ông đã khỏe hơn chưa?”
Trong nháy mắt, mọi người nhà họ Công Tôn có mặt ở đây đều sốt ruột cất tiếng hỏi.
Công Tôn Tòng Long khẽ híp mắt, nhìn mọi người một lượt, rồi nói nhẹ nhàng: “Cũng khỏe lắm, khi nãy, là vị thần y nào đã cứu ông thế?”
Cụ vừa nói như thế, sắc mặt mọi người thay đổi liên tục, nhất là Lữ Lương Ngọc và Công Tôn Phi Thiên, sắc mặt mặt bọn họ đều xấu đến cùng cực.
Chuyện gì thế này? Cái thằng Lâm Ẩn nhà quê kia chỉ tùy tiện châm cứu thôi mà cụ nhà đã tỉnh lại ngay sao? Trước đây bỏ ra tận vài triệu để mời các bác sĩ trung y, tây y nổi tiếng để làm cái gì?
Sắc mặt Công Tôn Thu Vũ và Công Tôn Phi Long đều ánh lên niềm vui, bọn họ định mở miệng nói chuyện.
“Là đại sư Lữ!” Công Tôn Phi Thiên nói một cách dứt khoát: “Bố à, trước kia đại sư Lữ đã châm cho khí huyết của bố lưu thông, rồi lại kê đơn thuốc, nên bây giờ bố mới tỉnh dậy.”
“Đúng rồi đó cụ, bây giờ ông đã khỏe lại chưa?” Lữ Lương Ngọc cũng nhân cơ hội nói ngay, bắt đầu làm bộ làm tịch: “Xem ra, khí huyết của ông đã lưu thông rồi, đơn thuốc này cũng khá là có hiệu quả.”
Hai người bọn họ vội vã sấn lại gần cụ Công Tôn, nói chuyện với cụ nhà bằng giọng nịnh nọt.
Cảnh tượng này làm cho Công Tôn Thu Vũ sững sờ, vô liêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-bac-nhat-de-quoc-100-kieu-treu-choc-vo-cua-quan-thieu/2287164/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.