"Hà Uyên Nhi, con mau xin lỗi bà ấy cho ba!"
"Hà Uyên Nhi... sao con dành đồ chơi với em?"
"Hà Uyên Nhi sao con lại không thương em của mình, sao con đánh em?"
"Hà Uyên Nhi, mau gọi mẹ đi con!"
Tỉ tỉ các câu mà tôi đã nghe từ nhỏ đến lớn không biết bao nhiêu lần cho đủ.
Từ khi nào mà kẻ thứ ba lại được tôn trọng và được hoan nghênh đón tiếp nồng hậu như vậy?
Đó có phải là xuất phát từ đàn ông?
Tôi là Hà Uyên Nhi con gái của ông chủ tập đoàn đứng thứ ba top nhà giàu trong giới kinh doanh là ông Hà Đại Quân. Mẹ tôi qua đời khi tôi vừa mười lăm tuổi vì căn bệnh ung thư máu thời kì cuối. Một năm sau ba tôi rước ả đàn bà kia về cùng với cái thai trong bụng đã được bốn tháng.
Ngày đám tang của mẹ, trước sự đau buồn của tôi, ông ta và bà ta lại đứng cạnh nhau làm những cử chỉ đáng xấu hổ trước linh cữu người mất. Chỉ tiếc là khi ấy tôi còn bé quá không có tiếng nói trong nhà nên cứ mặc họ mà ngồi âm thầm khóc.
Khi tôi tròn mười tám đã đến công ty của ông ấy để học hỏi, tôi quyết tâm cho dù có bị coi rẻ cũng phải dành được vị trí cao nhất. Sau hai năm học hỏi và có tư duy phát triển thì ông ấy đã cho tôi ngồi ở cái ghế giám đốc điều hành chỉ sau ông ta một bậc.
Bà mẹ kế từng can thiệp vào ngăn cản nhưng làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suc-nang-cua-tinh-tham/2721526/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.