Mọi thứ như một thước phim nhựa vậy, cứ như ai đó vừa gắn vào trong não tôi một dàn màn hình cực lớn, mỗi màn hình lại chiếu lên một khung cảnh khác nhau, soi rõ mọi ngóc ngách trong khắp căn cứ bí ẩn này. Mặc dù vẫn còn mù mờ là tại sao tôi có thể làm được những việc vừa rồi, nhưng ít nhất tôi biết rõ, đây chính là năng lực có thể đưa tôi ra khỏi chốn nguy hiểm này.
Dường như khả năng tôi vừa phát hiện ra của bản thân có khả năng điều khiển, sử dụng, thay đổi hay thậm chí là chiếm quyền sử dụng các thiết bị điện trong một khoảng cách nhất định.
{Truy cập dữ liệu cơ sở --> Truy cập thành công}
Một dòng chữ như code máy tính thông báo hiện lên trong đầu tôi, tiếp theo đó là một lượng thông tin khổng lồ như lũ cuốn tràn thẳng vào não tôi ngay lập tức.
"A.............." Tôi khẽ hét lên khi cảm nhận cơn đau nhức khủng khiếp đang chiếm lấy từng xen ti trong đầu mình lúc này.
Lượng thông tin đổ vào quá lớn, nhưng quan trọng hơn là lượng thông tin về nơi bí ẩn mà tôi đang ở lúc này. Đây là một trung tâm quân sự nhỏ nằm đơn độc giữa một vùng hoang mạc. Nhưng nằm sâu bên dưới nó lại là một hệ thống công trình đồ sộ gồm những phòng dữ liệu, phòng thí nghiệm, cùng vô số những nhà khoa học có tự nguyện, có ép buộc nhằm tìm hiểu, khám phá những thí nghiệm bị cấm đoán. Và tôi vô tình lại trở thành một trong số những nghiên cứu của họ, chắc hẳn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suc-manh-sieu-nhien/1002625/chuong-10.html