Nhiều việc kì lạ hơn bắt đầu xảy ra xung quanh tôi, nhưng khi kiểm tra tổng quát thì các bác sĩ lại chẳng phát hiện ra tôi bị bất thường chổ nào cả. Nếu nói đến bất thường thì chắc chỉ có 1 mảnh thiên thạch rõ lớn đang ngự trị ngay chính giữa não tôi và không cách nào lấy nó ra được cả.
Tôi nhìn thấy những hình ảnh kì lạ nhảy ra từ các thiết bị điện tử xung quanh mình, như tin nhắn trên điện thoại, màn hình tivi mà tivi không hề bật. Tôi nhìn thấy vô số thông tin từ mấy đo nhịp tim bên cạnh mình mà không cần phải ngó qua màn hình hiển thị trên đó. Mấy ngày đầu tôi vẫn tưởng mình bị ảo giác sau phẩu thuật, nhưng mọi chuyện bắt đầu trở nên khó hiểu hơn khi tôi nhận ra "Mọi thứ tôi nhìn thấy đều là thật". Cứ như trên phim truyền hình vậy, nhân vật chính có được năng lực siêu nhiên sau 1 tai nạn chết người nhưng vẫn còn sống. Dù sao, tôi cảm thấy khá hứng thú với năng lực kỳ lạ này của mình.
"Con sao vậy? sao ngẩn người ra thế" Mẹ lây người tôi hỏi
Tôi giật mình thoát khỏi mớ hình ảnh mà chỉ tôi thấy được, tôi đang ngó nghiêng ra bên kia bức tường. Có ai đó đang đứng ở bên ngoài hành lang, đang nhắn tin bằng điện thoại, tôi dễ dàng nhìn rõ được từng chữ mà người đó gõ vào khung chat.
"Dạ con không sao! Con chỉ đang suy nghĩ vài việc thôi"
"Haizz, chắc lại đang lo việc xuất viện phải không? Con chắc mình muốn làm nó chứ! Lỡ chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suc-manh-sieu-nhien/1002621/chuong-6.html