Kể từ ngày đó, Từ Thiên Kỳ luôn luôn tìm cách thả thính và làm những hành động thân mật hơn với cô.
Lúc này cô mới vừa đi học về, trùng hợp thay hôm nay anh không có đi làm. Cô vừa về đã thấy anh đang ở dưới bếp.
- Hửm? Thiên Kỳ, hôm nay anh không cần phải đến công ty sao?
- Không cần, hôm nay ở nhà nấu ăn cho cô, thế nào?
- Tự nhiên lại tốt như thế? Anh có ý đồ gì?
Nhiên Hi Hia nghi ngờ hỏi: "Anh ta dạo này có chút lạ?"
- Ý đồ gì chứ, cô không thể nghĩ tốt cho tôi sao? À còn nữa, chúng ta thay đổi cách xưng hô đi.
-
- Thay đổi cách xưng hô? Tại sao?
- Dù gì tôi cũng lớn hơn cô 600...
- 600? Anh là ma sao?
- À không, lớn hơn cô 10 tuổi, dù gì thì cô cũng phải xưng hô đàng hoàng, tôi cũng sẽ thay đổi cách xưng hô. Có được không?
Hừm, cũng được thôi! Chấp thuận!
- Được vậy từ nay cô gọi tôi là anh, tôi xưng với cô là em.
- Anh em á, mặt anh già chát!
- Im, anh em. Không được nói tôi già!
Haha, được anh em thì anh em. Vậy anh Từ Thiên Kỳ đây mau nấu lẹ lẹ nhé, tôi đói rồi, đi tắm đây.
- Được, xong ngay đây.
Và thế là Từ Thiên Kỳ đã thành osin lúc nào không hay.
Sau khi ăn xong thì anh cũng giành phần rửa chén. Đi lại tủ lạnh lỗi bịch bánh ra và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suc-manh-dinh-tinh/3644593/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.