🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Cậu vừa khâu hình con khủng long vừa ngân nga điệu hát, hắn ngước lên,ánh đèn bên ngoài hất vào khiến cậu như đang toả ra hào quang

"Đêm trăng chiếu xuống mặt nước

Thiếu niên 16 đứng ngắm cảnh hồ

Mặt trăng chợt rơi xuống mặt nước

Đôi mắt thơ ngây chẳng còn mở

Cậu nằm lại nơi đáy hồ mong ước

Chàng thanh niên ngạc nhiên ú ớ

Hoa hôm nay cũng bỗng sớm nở

Cậu thiếu niên mãi không sống nữa

Chàng thanh niên ân hận muôn kiếp

Mong kiếp sau ta lại duyên vợ chồng

Muôn kiếp sau,anh lại là chồng

Muôn kiếp sau,em lại là vợ

Tình chúng mình mãi như đoá bằng lăng"

Hắn ngồi đó nghe cậu hát bỗng chốc thiếp đi

Sáng hôm sau,



Hắn vừa mở mắt đã thấy những cái áo mình đưa cho cậu đã được khâu hình khủng long hết,cái nào cũng rất dễ thương và hợp ý hắn

Cậu bê đĩa bánh ra để xuống trước mặt hắn

-"Anh vệ sinh cá nhân rồi ăn sáng đi, hôm nay công ty anh được nghỉ nên cứ thoải mái...em xin phép " Cậu lại quay vào bếp dọn dẹp

Hắn đi vào nhà tắm vệ sinh cá nhân, tiện thể tắm lại cho đỡ nóng, vừa bước ra thì cậu đã lại ngồi xuống ghế may vá thứ gì đó

-"Mày lại tắm muộn à?"

-"Hôm qua em khâu hình khủng long cho con anh xong thì đi tắm luôn ạ, với lại em tắm lúc 6 giờ sáng nên cũng không muộn lắm đâu anh"

Cậu giơ con gấu bông đến trước mặt hắn:"Anh thấy nó đáng yêu không? Em đã lấy chút vải nhung để may nó đó ạ!"

Hắn cầm con gấu nhoẻn miệng cười

-"Nhìn đáng yêu đấy, mày ghi thêm mảnh giấy chúc bé Lãnh Dương của bố có một cuộc đời bình an,hạnh phúc đi"

-"Em biết rồi, mà nhà hết hoa quả rồi,em đi mua nhé?"

-"Đi nhanh đi" Hắn cau mày

Cậu vội rời đi, thành phố Hoãn Ngọc rộng lớn hơn thành phố Khúc Diệp rất nhiều,đường xá cũng lạ lẫm nên cậu không biết đường chỉ có thể hỏi người dân rồi mò đi tìm chợ

Chiều,

Cậu vừa về đã thấy hắn đang cầm con gấu khoe với cô ả, biết là cậu khâu làm cô ả tức giận và ghen tị .Sao cậu là con trai mà dám khâu vá giỏi hơn cô ả cơ chú

-"Xấu quá đi! Nhìn mất thẩm mỹ thật sự ý!" Cô ả giận dữ ném con gấu bông

vào xó cửa



Cậu không nói gì cầm đồ vào bếp, hắn đi đến nhặt con gấu bông lên

-"Dù em không thích nhưng cũng đừng ném như vậy chứ?" Hắn phủi bụi rồi bỏ vào bếp

-"Vì thằng đấy mà anh mắng em à!? Hết thương rồi chứ gì??" Cô ả tức giận phát khóc

Cậu bé cầm thuốc xuống đưa cho cô ả

-"Của mẹ này, mai đến bệnh viện để bác sĩ kiểm tra nhé! Bác sĩ bảo bệnh tim của mẹ mà tái phát thì ảnh hưởng đến em Dương đó ạ!"

-"Mẹ cảm ơn Thiệu Thiệu nhé"

Hắn trong bếp ngồi xuống ghế lạnh lùng nói

-"Mày không phải buồn chuyện con gấu, mà sao hôm nay mày biết tao được nghỉ?"

-"Hôm qua lúc anh ngủ thì có người đến gọi, anh ấy bảo mai anh không phải đi làm nên em nhắc lại anh thôi" Cậu vừa nói vừa thái thịt

Hắn kiểm tra điện thoại, đúng là hôm nay hắn được nghỉ thật, nhìn bóng lưng gầy guộc của cậu làm hắn buồn bã

-"Này, Tiểu An! Tao có chuyện muốn hỏi mày"

Cậu gật đầu

-"Anh nói đi ạ"

-"Phương, cô ấy bị bệnh tim...Mày cũng đã bị liệt,giờ hiến tim cho cô ấy chắc cũng không sao đâu ha?"

-"Chuyện này...Em không biết, em nghĩ mình chưa muốn c.h.ế.t"

-"Ha, loại vô dụng nhà mày mà cũng muốn sống sao? C.h.ế.t sớm đi cho nước nó trong!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.