Tối hôm đó,
Cô bé và cậu đang ngồi ở bàn ăn đợi anh thì đột nhiên cô hầu kéo cậu ngã ra sàn, cậu ngạc nhiên nhìn cô ta
-"Ông chủ dặn, loại như mày chỉ có ăn cơm thừa canh cặn thôi"
Cậu thở dài, hôm nay hắn đột nhiên lại về sớm,cô ta cũng đi cùng hắn về,hai người ngồi xuống ghế vui vẻ nói cười chẳng quan tâm gì đến cậu và cô bé
Cô bé không thể gắp thức ăn chỉ có thể đi ra bầu bạn với cậu,hai người ngồi đó nói cười vui vẻ,hắn không thích cậu cười chí nhíu mày
Vừa chạm vào mắt hắn thì cậu đã dừng cười,cậu im lặng nhìn cô bé lắc đầu,hai người chỉ có thế ngồi đấy chơi mà không phát ra tiếng động
Hắn cười vui vẻ ăn với cô ta,nhìn hai người cười với nhau làm cậu khó nói, trong lúc cả nhà đang như thế thì chợt cha mẹ ruột của Ngọc Linh đến
-"Anh Hàn! Chúng tôi đã gom đủ tiền" Ông ta đưa tiền cho anh rồi dẫn cô bé đi
Cậu ngạc nhiên
"Anh Hàn,anh bảo là con bé mồ côi cơ mà?""Câm mồm!? Loại như mày không nên lên tiếng!" Hắn ngồi xuống xoa đầu cô ta"Anh Hàn! Em không muốn nó xuất hiện trước mắt em nữa!" Cô ta õng ẹoHắn đi đến kéo tóc cậu tiến về phía nhà kho,cậu đau đớn hai mắt trợn tròn khóc nức nở
-"Đừng mà,đau quá!"
Hắn kéo cậu xuống bậc thang làm cậu tím hết cả tay, hắn ném cậu vào nhà kho rồi tát cậu một cái
-"Loại thấp kém như mày nên làm chó cho nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sua-bien/3741331/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.