Chương trước
Chương sau

_Giá như _
Tốc độ thời gian trôi không vượt qua nhịp đập của trái tim thì tốt bíêt mấy!
_Giá như_
Chúng ta đừng để tình yêu đến quá muộn rồi vội vàng đi như thế!
_Giá như _
Em nguyện ý bóc từng lớp,từng lớp trái tim anh ra.Em sẽ ngạc nhiên,bí mật được anh cất giữ.

Con ngươi của Thiên Yết nóng lên,giận dữ đảo mắt về phiá Sư Tử:
"Muốn chém giết tôi gì thì tùy em,đừng lôi cả bọn họ vào"
"Anh nghĩ tôi không dám giết anh sao?Yên tâm...sau khi tiễn anh xuống mồ rồi thì cũng tới lượt bọn họ thôi!"
"Em...thật quá đáng!Mà thôi...giết ai không quan trọng,quan trọng là em dám giết tôi không?"
"Nực cười...đừng cho lúc nào anh cũng hiểu tôi!Gia đình anh giết hại gia đình tôi.Anh nghĩ...tôi sẽ để yên cho người thân của anh sao?"_Sư Tử nhếch miệng cười ánh mắt chứa đầy thù hận
"Đó là gia đình em là loạn tặc,phản bội đất nước!"
'Chát' một cái bạt tai giáng thẳng xuống mặt Thiên Yết.Cậu chưa kịp định thần được chuyện gì vừa diễn ra thì cảm nhận được khóe môi có dịch đỏ chảy ra
"Thằng khốn...mày không có tư cách nói gia đình tao như vậy!Mày thì bíêt cái quái gì chứ!"_Sư Tử hóa giận căm phẫn xách cổ áo cậu lên la hét,mắt vô thức tuôn ra những giọt lệ
"Đó là sự thật..."_Thiên Yết chua xót nhìn Sư Tử,cô khóc,la hét chửi cậu,ghét cậu như vậy làm cậu thập phần đau đớn
"CÂM MIỆNG LẠI...GIA ĐÌNH TAO KHÔNG PHẢI LOẠN TẶC...GIA ĐÌNH TAO KHÔNG BÁN NƯỚC...MÀY NGHE RÕ CHƯA?HẢ?"_Sư Tử tức giận liên tục tát cậu,đạp cậu ngã xuống
"Mày nghe cho kĩ đây...Đúng!Là lúc trước...tao thừa nhận gia đình tao có giết người không gớm tay...coi sinh mạng như cỏ rác...Nhưng mà...gia đình tao đã rửa tay gác kiếm rồi...rút khỏi tổ chức rồi...sống an nhàn,hòa bình,giúp đỡ mọi người rồi...Mà...mà hà cớ gì các người lại không tha cho chúng tôi con đường sống chứ?Tại sao lại vu khống gia đình tôi chứ?Tại saoooo?"
Sư Tử khóc,khóc rất nhiều...Thiên Yết đau xót tiến tới định dỗ dành cô nhưng cô hất cậu ra,lạnh nhạt buông một câu:
"Tôi hận anh!"
" 'Hận' cái gì?Hận tôi sao?Thà rằng em chửi mắng,đánh đập cậu,ghét tôi cũng được nhưng đừng bao gìơ nói hận tôi được không?"
"Tại sao chứ?Tại sao tôi lại không được quyền hận anh?"
"Vì em yêu tôi!"
"Yêu?Đừng làm tôi cười chứ..tôi chưa bao gìơ yêu anh cả...thích cũng không."
"Em..Như vậy những lời nói lúc trước thì sao?Em nói yêu tôi mà!"
"Anh sai rồi...lúc trước tôi chưa từng yêu anh...bây giờ cũng không yêu...và sau này cũng vậy.Đối với anh...chỉ có hận mà thôi.Tình yêu đối với tôi là xa xỉ..."
Thiên Yết,trái tim cậu như có ai bóp nghẹn,đau lắm!Từng lời từng chữ một của Sư Tử như hàng ngàn mũi dao đâm xuyên qua trái tim đang rỉ máu của cậu.
Bất giác nứơc mắt vô thức rơi xuống lăn dài trên má...Cậu khóc sao?Lần đầu tiên cậu khóc...Khóc vì một người con gái...mà cô ấy đối với cậu chỉ có lòng thù hận....
Sư Tử...Khi phán xét tình yêu này...em sẽ phán anh bao nhiêu tội để có thể chuộc lại lỗi lầm của mình đây?
Tui:Quá cẩu huyết!Bữa gìơ bận rộn học nên gìơ mới ra được nè!Chắc mí chế quên hết truyện tui rồi đúng không?Huhuhu....
Pls vote+cmt nhazz.
Ý Kiến
Mấy bạn muốn chap sau như thế nào?Mình sẽ lọc ra ý tưởng hay và phù hợp với truyện để viết nha!
Cmt cmt cmt....
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.