“Dư...”
“Dư...”
“Dư!!!”
Tôi chớp mắt, lấy lại tinh thần. Thấy mọi người vây xung quanh mình, lo lắng hỏi han, lại nhìn Danh đứng cách đó không xa đang bừng bừng lửa giận bị hai, ba bạn nữ giữ chặt. Tôi ngớ người, không biết nên phản ứng thế nào cho phải bởi bản thân chưa rơi vào tình cảnh này bao giờ. Não tôi căng ra, hoạt động hết công suất, những “tri thức” cóp nhặt từ phim ảnh và tiểu thuyết trong nhiều năm lướt nhanh trong đầu, rốt cuộc, tôi cũng túm được một cái.
“Sao cậu... lại đánh tớ?” Tôi ôm má, buồn bã nhìn Danh. Trước tiên, cứ tỏ ra bị tổn thương cái đã.
“Mày cố ý.” Danh nghiến răng, ý nghĩ muốn đè nén cảm xúc bởi câu nói này của tôi mà bay biến. “Đồ xấu xa, đồ hai mặt! Tại sao mày lại dám phá hỏng sợi dây chuyền của tao chứ!”
Mấy cô bạn đứng bên cạnh, nhịn không được mà nói đỡ cho tôi.
“Thôi đi Danh, mày nói cái gì có lý một tí đi chứ! Tại sao Dư phải phá đồ của mày?”
“Vì nó muốn trả thù tao!” Danh gào lên trong tức tối.
Không phải nhỏ tính nói ra hết đấy chứ! Tôi thầm than. Quả nhiên vài giây sau, Danh tuôn ra một tràng khiến tôi cạn lời trước sự chưa đánh đã khai của nhỏ.
“Vì tao huých vai nó, vứt vở bài tập và còn ngáng chân nó nữa nên nó tính trả thù tao bằng cách giả vờ nhặt được rồi âm thầm phá sợi dây chuyền mẹ tao để lại cho tao.” Nói đến đây, mắt Danh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-xao-dong-trong-tam-hon/3458882/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.