“Chị Vũ Mộng, giờ đã an toàn rồi, chị có muốn đi tiểu cho hết không?” Bành Chiến hỏi.
“Không cần, chị không mắc tiểu nữa, chúng ta nhanh xuống núi thôi!” Lâm Vũ Mộng phát hiện, mỗi lần cô ấy đi tiểu đều sẽ xảy ra tai nạn, cho nên tâm lý của cô ấy cũng bị ảnh hưởng.
Núi Bạch Hổ này quá quỷ dị, cô ấy cảm thấy không nên ở lâu, chỉ muốn rời đi càng sớm càng tốt, nên bèn dẫn đường đi trước.
Bành Chiến lợi dụng Lâm Vũ Mộng không chú ý bèn lặng lẽ nhặt con rắn hổ mang chúa đã chết lên và cất vào không gian nhãn Huyết Long.
Con rắn hổ mang chúa này là cao lương mỹ vị, anh muốn lấy về làm một bữa ăn thật ngon để bổ sung dinh dưỡng cho Lâm Vũ Mộng.
“Tại sao trên tay em lại có một chiếc nhãn kỳ lạ thế?” Khi xuống núi, Lâm Vũ Mộng phát hiện ngón giữa bàn tay phải của Bành Chiến có một chiếc nhẫn màu đỏ như máu nên tò mò hỏi.
“Đây là quà của yêu nữ trong động Khoá Yêu tặng cho em” Bành Chiến nói.
Lâm Vũ Mộng lại cảm thấy da đầu tê dại, cho rằng Bành Chiến là cố ý hù dọa cô ấy, tức giận nói: “Em lại nói nhảm cái gì vậy! Ngay cả bản thân em có tin được lời mình nói ra không hả?”
“Em không nói nhảm, em đang nói sự thật. Ngay sau khi em bị Chu Xán Quang đẩy xuống động Khoá Yêu, em đã gặp được nữ yêu tinh trong truyền thuyết kia...”
“Em đã giúp cô ấy cởi bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ty-dung-toi-day-ta-that-su-khong-phai-do-ngoc/3402185/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.