Tân Nguyên ý thức được Lưu Hân Hân kia đã đứng giữa gây khó dễ!
"Tôi đánh phụ nữ khi nào!", Tân Nguyên cau mày hỏi.
"Đừng giả vờ nữa, dám làm mà không dám nhận, làm vậy chỉ khiến anh càng không giống đàn ông hơn", sắc mặt của Trần Nghiên trở nên lãnh đạm.
Haha. Tân Nguyên giận dữ bật cười.
Hóa ra hình tượng của mình lại có thể sụp đổ chỉ sau vài câu nói của người khác.
Gặp được tri kỉ thì ngàn ly cũng thấy ít, gặp người không hợp ý thì nửa câu cũng cho là nhiều.
Tân Nguyên xoay người rời đi, anh cũng không có thói quen bị người khác khinh thường.
Suy cho cùng, Trần Nghiên cũng là trẻ người non dạ, không nhận ra được tính nghiêm trọng của vấn đề.
Với cô ấy, cô ấy sẽ chỉ báo đáp ân tình của Tân Nguyên, sẽ không xen lẫn tình cảm riêng tư, chỉ là mối quan hệ bác sĩ và bệnh nhân bình thường mà thôi.
Cho nên khi thấy Tân Nguyên chuẩn bị rời đi, trong lòng cô. ấy mới thở phào nhẹ nhõm!
"Anh chờ một chút".
Trần Nghiên đột nhiên kêu lên, xoay người trở vào phòng, lấy ra hai trăm ngàn tiền mặt: 'Đây là thù lao của anh. Cho dù thế nào đi chăng nữa thì tôi cũng sẽ không thích anh, anh đừng lấy hai chuyện khác nhau này nhập làm một".
Hai trăm ngàn?
Tân Nguyên càng ngày càng không nói nên lời: "Tôi không cần, nếu như tôi thật sự đến đây vì tiền chữa bệnh thì cho dù cô có gia cảnh tốt đến mấy, cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ty-buong-tha-cho-de-di-ma/3589888/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.