Thời gian thấm thoát trôi qua, cuối cùng cũng đã đến ngày nộp danh sách khảo sát cho thầy huấn luyện.
Từ hôm mà Liễu Nhạc bị hất nước nóng, cô không thấy nhỏ đâu cả, ngay cả Khả Ái, Lam Vũ và Tống Ngôn cô cũng chẳng thấy đâu luôn.
Kể cũng lạ thật đấy, cô không nhớ được bất kỳ cái gì hết, cô chỉ nhớ rằng Liễu Nhạc che chắn trước mắt cô mà thôi, còn những việc xảy ra sau đó, cô căn bản không nhớ được bất cứ cái gì a!
Đem theo thắc mắc trong lòng, cô đi về phía đại sảnh của ngôi nhà, mặc dù hôm nay là ngày nộp danh sách nhưng cô không biết nên nộp cái gì. Không thấy bốn người đó, chẳng lẽ cô phải ghi mình là người thắng cuộc sao? Cô đâu tự tin đến mức nói rằng mình có thể hạ được tất cả đâu!!!
Bước đến nơi, cô thấy rất kinh ngạc và bất ngờ khi thấy sảnh hôm nay không có nhiều người như hôm trước nữa. Chuyện gì đã xảy ra ở nơi này vậy???
- Các người không cần nói gì cả, ta nhìn thì có thể hiểu được các người là những người sống sót đúng chứ? _ Mang vẻ ngạo mạn sẵn có, ông ta hếch mặt lên nhìn những người phía dưới.
Cái gì cơ??? Những người sống sót ư? Ý ông ta là gì? Liên quan gì đến việc sống chết chứ.
Lâm Nhược Băng không hiểu gì hết, cô bèn khều vai một cô bạn đứng bên cạnh có vẻ ngoài khá xinh với mái tóc ngắn dài ngang vai.
- Bạn ơi cho mình hỏi? Thầy huấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tro-ve-cua-tieu-thu/2920897/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.