Ngoại truyện 1: Tuổi thơ-Nó kể-Ngôi thứ 1 “tôi”-
Đêm đó, tôi vẫn nhớ như in cái cảnh mẹ của tôi nằm trên một vũng máu tươi.
-Tối hôm đó-
Sau khi hai mẹ con tôi ở lãnh đia bang về, mẹ đưa tôi đi ăn ở một quán ăn bình dân mà tôi và mẹ rất thích. Hai mẹ con tôi đang vui vẻ thì có một cuộc điện thoại ngọi đến. Họ nói một cái gì đó với mẹ của tôi, mà tôi vẫn chứa biết là gì.
Ăn tối xong, hai mẹ con tôi lại dắt nhau đi về. Ngắm cảnh đường phố về đêm, thành phố ít người qua lại chỉ còn những ánh đèn chiếu sáng con đường về nhà. Tôi vẫn còn nhớ như in những lời mà mẹ tôi nói.
“Nếu mai này, mẹ không còn bên con nữa con sẽ làm gì?”
“Không, mẹ nhất định phải ở với tiểu nhi”
“Tiểu Nhi ngoan, mẹ biết mà”
Tôi lại cùng mẹ tôi đi tiếp, bước tiếp trên con đường về nhà. Đang cười nói vui vẻ với mẹ, “bíp…bíp” cái xe otô dường như không kiểm soát nhắm thẳng vào người mẹ tôi.Mẹ đẩy tôi ra hứng chịu cái đau thương đó một mình. Mẹ bị cái oto đâm, lảo đảo mấy vòng rồi ngã xuống đất. Mùi máy tanh xộc lên, đầu mẹ có rất nhiều máu. Tôi chạy lại
“Mẹ à….mẹ….”
“Tiểu… Nhi… ngoan…”
“Mẹ… đừng bỏ Nhi mà” tôi khóc nấc lên.
“Mẹ xin lỗi…..”
“Mẹ… đừng..đừng mà…”
Nói rồi, mẹ ngất đi. Người đàn ông lái xe vừa nãy cũng bỏ chạy. Dường như đây là một tan nạn theo chủ í của một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tro-lai-cua-lanh-bang-tieu-thu/2791548/chuong-9-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.