Khắp bầu trời đen huyền rải đầy những vì tinh tú, trong không khí tĩnh lặng dường như nghe được từng nhịp thở, khuôn mặt Hạ Sam dịu dàng cười ấm áp, “Mạnh Cửu, anh hát cho em nghe, có được không?’ Thế nhưng, lời vừa dứt, gương mặt anh ngày càng trở nên mờ nhạt, hình bóng cứ lúc gần lúc xa.
“Mạnh Cửu, anh yêu em, nhưng em không yêu anh. Em đi rồi, vậy anh cũng ra đi. Cứ vô vọng chờ đợi một người không yêu mình thực sự quá mệt mỏi…”
“Mạnh Cửu, giờ đây, anh phải rời khỏi em rồi…”
Thanh âm của Hạ Sam tựa hồ như truyền tới từ một nơi sâu thẳm, xa xôi mà kỳ ảo.
Đừng! Đừng đi! Hạ Sam, em còn chưa kịp nói với anh rằng em yêu anh, đừng đột ngột xuất hiện trong cuộc đời em, ban cho em tia nắng ấm áp, rồi lại đột ngột rời bỏ em.
“Đừng đi, Hạ Sam, đừng rời bỏ em…” Mạnh Cửu giãy dụa tứ chi, vùng lông mày nhíu chặt toát ra ý sợ hãi, miệng bất giác kêu lên những lời này, thanh âm rất khàn.
Mà đôi mắt luôn nhắm chặt của cậu rốt cục chậm rãi mở ra.
Là mơ sao? Vì sao Hạ Sam lại hiện hữu trước mặt mình? Hơn nữa, trên mặt anh lại hiện ra không phải là biểu tính lạnh lùng ưu thương, mà toàn là khẩn trương, chân thành.
“Em tỉnh? Vừa rồi chỉ là ác mộng thôi, yên tâm, anh ở đây.” Hạ Sam cúi người, lau mồ hôi trên trán Mạnh Cửu. Cậu ngốc lăng nhìn anh, cảm nhận được nhiệt độ từ ngón tay anh. “Hạ Sam?” Cậu không dám tin hô.
“Anh đây,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tro-lai-cua-dai-than-het-thoi/13825/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.