“Anh thấy sao rồi, uống một chút nước đi anh”.
Vũ Hoàng Long đón lấy ly nước, nhưng cùng lúc đó kéo cô lại ngồi vào lòng của anh.
Dung Âm giật mình, vội giữ tay anh lại sợ rằng ly nước sẽ vì hành động của anh mà đổ hết tập hồ sơ trên bàn.
“Này…”
“Âm Nhi! Anh mệt mỏi lắm,anh cảm thấy khó thở khi không được gặp em” Giọng điệu Vũ Hoàng Long bỗng trở nên nhỏ nhẹ, có phần làm nũng với cô.Cả gương mặt cũng không chịu nổi liền vội vàng chui vào cổ ngửi hương thơm từ cô.
Hành động của anh khiến cô nhột nhột liền bật cười khúc khích.
“Này…Anh đừng nghịch nữa, đang là giờ làm việc đấy…”
“Thì sao…?”
Vũ Hoàng Long đặt ly nước trên bàn,sau đó bàn tay anh di chuyển đến phía trước mở nhẹ hai cúc áo sơ mi trắng của cô, rồi nhanh chóng luồn tay vào tìm kiếm độ đầy đặn ấy, lập tức xoa nắn.
Anh thở một hơi đầy sảng khoái.
“Có vợ làm thư ký thích thật… Muốn no bụng lúc nào cũng được.”
Gương mặt Dung Âm bỗng chốc đỏ ửng, cô xấu hổ ngước mặt nhìn ra ngoài.Mặc dù đã đóng chặt cửa chính và cửa sổ, nhưng cô vẫn thấy được dòng người bên ngoài đang làm việc, có người thì đi qua đi lại.Cô còn nghĩ Hứa Nhã Tịnh có khi nào sẽ xông vào đây và thấy anh và cô đang làm chuyện xấu hổ này không.
“Bà xã… Mấy ngày qua có nhớ anh không? Còn xem phim của tên nam chính đó nữa chứ?”
Dung Âm cắn chặt môi, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-nguc-tu/3509283/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.