Mỗi ngày cứ thế tiếp tục trôi qua.
Dung Âm chẳng biết mình sẽ ở lại nơi này trong bao lâu nữa.Từ cái đêm hôm đó, thì cô cũng không còn thấy bóng dáng của Trịnh Nhược Thiên nữa.Anh và cô gái đó đã dường như đã mất tích.
Mà nói đúng hơn, là do cô không biết.Vì suốt những ngày qua, cô đều bị giam giữ trong căn phòng tăm tối như thế này, một chút ánh sáng bên ngoài cô chẳng được nhìn thấy.
Trịnh Nhược Thiên thật sự rất ác độc, không những giam giữ cô mà anh ta còn không cho cô ăn uống.Bây giờ cô không thể lết xuống giường vì trong người cô đã không còn một miếng sức lực nào nữa,cơn đói đã khiến cô không thể nào chợp mắt được.
Cô vừa đói vừa mất ngủ,cơ thể cứ như thế này chắc cô không thể nào chịu đựng được nữa.
Cô sẽ chết ở đây mất.
Giờ đây,Dung Âm chẳng mong gì Vũ Hoàng Long sẽ đến đây nữa.Có lẽ giống như Trịnh Nhược Thiên nói,anh đã không hề quan tâm đến cô nữa rồi.Từ khi cô về đây, người đàn ông đó có lần nào đến gặp cô hay không?
Anh không một chút tin tức, có lẽ hiện giờ anh đang ở bên vợ của mình, những lời mà anh nói trước đây đều hoàn toàn lừa dối cô hết.
Từng giọt nước mắt rơi xuống, chạm vào vết thương trên khóe môi của cô đã bị Trịnh Nhược Thiên ra tay hôm trước, vậy mà cô đã không còn cảm thấy đau nữa.Có lẽ giờ đây vết thương trong lòng càng khiến cô đau hơn gấp trăm ngàn lần.
Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-nguc-tu/2703823/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.