*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Cái gì?”
Nghe thấy giọng nói của Nhạc Huy, Ngụy Trường Canh đột nhiên cau mày, đồng thời cũng cảm nhận được không khí kì lạ ở đây.
Ông ta không nhìn hai ông cụ nữa mà vội sải bước về phía Nhạc Huy.
Đám vệ sĩ vốn đang vây xung quanh Nhạc Huy khi thấy có người bước đến thì đều bị khí thế của bậc bề trên dọa đến mức không còn dám đứng yên tại chỗ mà từng người một dần tản ra.
“Cháu…?”
Nhìn thấy Nhạc Huy, Ngụy Trường Canh ngẩn ra trong giây lát.
Xung quanh đột nhiên náo động, nhìn thấy cảnh tượng này thì không cần phải bàn cãi thêm gì nữa, Nhạc Huy… thật sự có quen biết với Ngụy Trường Canh.
“Rầm”, Hà Lão Hổ không đứng vững mà ngã phịch xuống đất.
Hai ông cụ nhà họ Vương và Lâm cũng đau khổ không kém, sững sờ quan sát cảnh tượng trước mắt.
Lâm Tử Hùng và Nhâm Hải Đường ngây người, hai chân run lẩy bẩy.
Người nhà họ Vương càng giống như đang nằm mơ.
Đám khách mời thì mỗi người có một biểu cảm khác nhau, trông rất khó coi.
Vợ chồng Vương Lệ cũng run rẩy nhìn Nhạc Huy.
“Chú Ngụy, để chú phải chê cười rồi”.
Nhạc Huy ngẩng cao đầu, chẳng còn dáng vẻ của một “phạm nhân”, anh lãnh đạm nói:
“Cháu đến mừng thọ ông cụ nhà họ Vương, kết quả bị người của mấy gia tộc bọn họ giam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-ngot-ngao-thien-thien/2316607/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.