"Ông Ngụy đến!"
Khi giọng nói này vang lên, cả sảnh tiệc đều kinh hãi, mọi người đứng bật dậy hết. Người vừa tới là nhân vật rất quan trọng, đẳng cấp hơn Trương Trung một bậc.
Một ông già hơn năm mươi tuổi được mười mấy nhân viên cấp dưới vây quanh cùng bước vào. Toàn bộ bầu không khí ở trang viên trở nên nghiêm nghị hẳn, không ai dám phát ra tiếng động cũng không ai dám nói gì, càng không dám trêu đùa.
Tóc của ông già đó nửa trắng nửa đen, mặc một bộ vest màu đen, khí phách ngang tàng chẳng kém gì đại ca ở bến Thượng Hải năm xưa khiến người khác khó dám nhìn thẳng.
Khi Trương Trung nhìn thấy người vừa tới, ông ấy cũng đứng lên lễ độ cung kính, thậm chí trong ánh mắt ông ấy còn có sự tôn trọng và nghiêm túc.
"Là... ông Ngụy đó!"
"Chính là ông Ngụy!"
Sau một lúc im lặng, nụ cười của Ngụy Trường Canh khiến mọi người náo động hẳn lên.
Người nhà họ Vương và nhà họ Lâm thấy Ngụy Trường Canh bước vào trang viên thì vội vàng lên trước nghênh đón, đẩy Trương Trung sang một bên.
"Ông Ngụy, lâu rồi không gặp!"
"Ông Ngụy bận rộn như thế mà còn tới mừng thọ cho lão già này, đúng là rồng đến nhà tôm”.
Ông cụ Lâm và Vương Côn chen lấn lên trước để chào hỏi Ngụy Trường Canh.
Tuy Ngụy Trường Canh không phải nhà họ Vương mời tới, mà do nhà họ Lâm mời đến ra oai. Nhưng Vương Côn vẫn phải nói vài lời xã giao, để đám người ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-ngot-ngao-thien-thien/2316605/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.