"Nhạc Huy, đừng ngủ nữa, ngủ là sẽ không tỉnh lại được đâu!"
"Cố lên, chúng ta sắp đến bệnh viện rồi!"
Trên chiếc Hummer, người đàn ông mặc đồ đen đã cởi bỏ mũ và khẩu trang, khuôn mặt trẻ trung như Nhạc Huy.
Nhưng điểm khác biệt là vẻ mặt tàn bạo và kiên nghị hơn Nhạc Huy. Đó là khí chất chỉ có vào sinh ra tử trên chiến trường mới có được.
Nhạc Huy không đáp, hai mắt khép hờ, nằm bất động ở hàng ghế sau.
Người đàn ông quay đầu lại nhìn, đột nhiên toát mồ hôi lạnh, quát:
"Mẹ nó, anh đừng ngủ, nếu anh ngủ thì ông nội sẽ đánh chết em mất!"
Lúc này, anh ta không để ý đến tốc độ và đèn giao thông nữa, nhấn mạnh chân ga, xe lao đi như bay trong thành phố.
Chỉ lát sau, xe đã đi đến cửa bệnh viện, người đó ôm Nhạc Huy lao vào bên trong.
...
Khoảng mười phút sau, Đoàn Thiên Hành, Thạch Vũ Hàng, Hạ Chi Dao cùng chạy đến. Thấy người đó đứng ngoài cửa phòng cấp cứu, bộ dạng trầm tư, cả người Đoàn Thiên Hành run rẩy, vội chạy đến hỏi:
"Kỳ Phi, đại ca tôi sao rồi, anh... anh ấy không sao chứ?"
Kỳ Phi cau mày, lắc đầu liên tục:
"Tôi không biết, bác sĩ đang cấp cứu. Lúc tôi đi, anh ấy đã bất tỉnh nhân sự rồi..."
Nghe vậy, Đoàn Thiên Hành và Thạch Vũ Hàng lùi lại phía sau, đứng tựa vào tường, hai chân mềm nhũn.
Hạ Chi Dao cũng ngồi bệt xuống nền đất khóc sùi sụt, cô sợ lúc Nhạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-ngot-ngao-thien-thien/2316439/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.