“Người anh em này của tôi đúng là biết quan tâm đến người khác. Được, chúng ta cùng về công ty, ký hợp đồng xong sẽ quay lại”.
“Quân à, các cậu ở đây uống đi nhé, đợi tôi quay lại”.
Thành Bạch Vạn ôm vai Nhạc Huy gần như không thể đứng vững.
Đám người Thái Quân thấy vậy vội nói với Nhạc Huy:
“Nhạc Huy, vậy cậu lo cho anh Thành nhé. Đừng gọi Grab, bắt chiếc taxi rồi đi thẳng đến đó”.
Nhạc Huy gật đầu, cười nói:
“Yên tâm đi, tôi uống không nhiều, chắc chắn sẽ lo cho anh Thành cẩn thận”.
Dứt lời, anh dìu Thành Bạch Vạn đi ra khỏi phòng VIP.
Lúc bước ra khỏi cửa, nụ cười trên gương mặt Nhạc Huy lập tức trở thành nụ cười giễu cợt. Tối nay là ngày chết của Thành Bạch Vạn, nếu không phải vì muốn giết chết tên này thì Nhạc Huy cũng chẳng phải giả dạng “cháu trai” mấy ngày trời như vậy.
“Anh Thành, từ từ thôi”, lúc xuống lầu, Nhạc Huy còn ân cần nhắc nhở.
“Người anh em, tôi không hề say, tửu lượng của anh Thành đây rất tốt!”, Thành Bạch Vạn lảo đảo đi xuống.
Ra khỏi quán rượu, Nhạc Huy dìu Thành Bạch Vạn lên một chiếc taxi. Có vẻ như chiếc taxi đó đợi sẵn mấy người Nhạc Huy.
“Bác tài, đến trụ sở của tập đoàn Thành Thị”, Nhạc Huy nói với tài xế.
“Được!”, tài xế đáp lời.
Anh ta quay đầu lại nhìn Nhạc Huy, tài xế đó… chính là Đoàn Thiên Hành, lúc này anh ta còn đeo khẩu trang.
“Mẹ kiếp, ông đây là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-ngot-ngao-thien-thien/2316374/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.