“Cậu Nhạc, buổi chiều tôi có hẹn với bạn, lát nữa tôi phải đi rồi”.
“Sáng mai, chị có đến phòng tập thể dục không?”
Sau khi Nhạc Huy quay lại tán gẫu với Trương Mỹ Quyên một lát, hình như Trương Mỹ Quyên phải chuẩn bị rời đi.
“Có chứ, gần đây công việc không bận lắm, buổi sáng tôi đều đi đến đó”, Nhạc Huy cười nhạt, nói: “Chị Quyên, chị đi đâu, hay là tôi đưa chị đi nhé?”
Sắc mặt Trương Mỹ Quyên hơi mất tự nhiên, ngầm từ chối Nhạc Huy:
“Không cần làm phiền cậu Nhạc đâu, lát nữa tôi phải đi gặp chồng tôi. Tính tình con người chồng tôi không tốt lắm, nếu anh ấy thấy tôi ở cùng người đàn ông khác thì chắc chắn sẽ nổi giận”.
“Ngày mai chúng ta gặp, tôi còn rất nhiều động tác huấn luyện cần cậu Nhạc chỉ dạy.”
Vẻ mặt Trương Mỹ Quyên quyến rũ, trong giọng nói chứa đầy ý mập mờ và ám chỉ.
Nhạc Huy thầm nghĩ, người phụ nữa ba mươi bốn mươi tuổi này thật sự như sói như hổ, anh khẽ gật đầu, mỉm cười nói:
“Vậy được, hay là tôi tiễn chị Quyên nhé, tôi cầm túi cho chị”.
Thấy thanh niên mới ngoài hai mươi như Nhạc Huy lại ân cần với mình như vậy, sắc mặt Trương Mỹ Quyên ửng hồng như quả đào, tựa như trẻ thêm mười mấy tuổi vậy, cô ta cười quyến rũ nói:
“Cậu Nhạc thật là biết quan tâm người khác”.
Dứt lời, hai người cùng nhau ra khỏi quán cafe.
Nhạc Huy đi phía sau, không nhịn được liếc mắt sang nhìn Hạ Chi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-ngot-ngao-thien-thien/2316373/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.