Ở cửa nhà hàng, Nhạc Huy bị đám người Thôi Chí Minh đưa lên một chiếc xe.
Những cô gái khác đều về trước, người ngồi trên ba chiếc xe đều là đám con cháu nhà giàu đi cùng Thôi Chí Minh.
Cùng lúc đó, từ bệ cửa sổ trên lầu của nhà hàng, giám đốc Trương đang quan sát cảnh tượng đó, rồi nhanh chóng lấy điện thoại ra gọi điện:
“Cậu chủ đã bị bọn họ đưa lên xe rồi, các cậu nhất định phải theo sát xe của bọn họ, chú ý nhất cử nhất động của bọn họ”.
“Nhớ kỹ, cho dù xảy ra chuyện gì, cũng không được để cậu chủ mất một sợi tóc!”
Lúc này ba chiếc xe sang trọng của đám người Thôi Chí Minh bắt đầu chuyển động, nhưng người trên xe ngoại trừ Nhạc Huy ra thì không ai biết phía sau có bảy tám chiếc xe đồng thời đuổi theo bọn họ, mà trong bảy tám chiếc xe đó đều là những vệ sĩ to khỏe, trong cốp xe chất đầy vũ khí.
“Thế nào Diệp Huy, không phải đã nói nếu mày sống sót qua đêm nay thì bọn tao sẽ là con trai mày sao?”
Trên xe, Thôi Chí Minh cười nham hiểm nhìn Nhạc Huy nói:
“Mày cảm thấy mình có thể sống qua đêm nay không?”
Nhạc Huy ngồi ở hàng sau, hai bên trái phải đều là người của Thôi Chí Minh, kẹp chặt lấy anh.
Nhưng anh vẫn bĩnh tĩnh cười nói:
“Tôi còn chưa sống đủ, sao lại không sống qua nổi qua đêm nay?”
Thôi Chí Minh thấy vậy, thầm nghĩ Nhạc Huy đã bị bọn họ đưa lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-ngot-ngao-thien-thien/2316316/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.