Trần Ngọc Đình thức dậy từ sáng sớm, gần đây cô ta không đến công ty thường xuyên mà chỉ thỉnh thoảng đến ngó qua một chút.
Cho dù tối hôm đó không phải phiên cô ta trực, ban ngày cô ta vẫn sẽ đến bệnh viện để chuyện trò với Nhạc Huy.
Sau khi tắm rửa xong, Trần Ngọc Đình đang định đi ra ngoài đến bệnh viện thì điện thoại di động của cô ta vang lên. Cô ta cầm lên và nhìn thấy màn hình hiển thị người gọi thì sững sờ trong giây lát.
Cô ta che cái miệng nhỏ của mình lại, hoài nghi nhìn chữ "chồng", đây là chữ cô ta note để gọi Nhạc Huy.
Chẳng lẽ... Nhạc Huy đã tỉnh lại rồi sao?
Trần Ngọc Đình không thể tin được, vội vàng trả lời điện thoại.
"Alo?"
Giọng cô ta run run.
Nhưng ngay lập tức, giọng nói mà cô ta muốn nghe nhất vang lên từ đầu dây bên kia, đó chính là giọng của Nhạc Huy:
"Ngọc Đình, anh tỉnh lại rồi”.
Nghe thấy giọng nói này, Trần Ngọc Đình bật khóc, cô ta khóc vì sung sướng, vô cùng phấn khích:
"Được rồi, tốt quá rồi! Anh tỉnh lại là tốt rồi, tỉnh là tốt rồi!”
Tiếng cười nhẹ nhàng của Nhạc Huy vang lên từ đầu dây bên kia, anh nói:
"Gần đây vất vả cho em rồi. Nhà anh xảy ra chút chuyện, giờ anh phải về thủ đô luôn”.
"Em ở Sở Châu đợi anh, đợi anh quay lại sẽ cho em một lời giải thích”.
Lời giải thích mà Nhạc Huy nói hiển nhiên là chuyện giữa anh với Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-ngot-ngao-thien-thien/2316268/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.