Nhìn bóng lưng hai người rời đi, Hàn Minh liền cảm thấy khó chịu.
Hai người họ nói chuyện vui vẻ thật, còn nắm tay nhau nữa chứ! Sao lại thân mật như vậy? Aiz...Mình bị làm sao nữa đây? Bọn họ như thế nào cũng không liên can tới mình, sao mình lại cứ thấy không vui chứ!
--------------------
Lâm Lạc về đến phòng, cậu đang chuẩn bị cho bữa tiệc tối nay thì nghe thấy tiếng gõ cửa. Cậu đứng dậy mở cửa ra thì thấy Kỳ Khanh.
"Kỳ thiếu sao lại rảnh rỗi tới phòng tôi vậy". Lâm Lạc vừa cười vừa nói.
"Cũng không có gì quan trọng, tôi chỉ là muốn nhắc nhỡ cậu một câu thôi". Kỳ Khanh lạnh giọng nhìn Lâm Lạc.
Lâm Lạc giương môi cười:"Không biết là câu gì nhỉ?".
"Tránh xa Diệp Khải ra". Nói xong Kỳ Khanh quay người trở về phòng của mình, gương mặt cậu không hề biểu lộ chút cảm xúc nào.
Chỉ vậy thôi ư? Còn tưởng là gì quan trọng lắm không bằng.
Lâm Lạc đóng cửa rồi trở lại phòng của mình, cậu tự hỏi:" Đây là mùi gì vậy ta? Hình như là mùi ghen thì phải" Tiểu đệ này của ta xem ra cũng tới lúc nên gả đi rồi. Lâm Lạc vừa nghĩ thì tâm trạng lại hí ha hí hửng vui lên.
Cậu nhanh chóng chuẩn bị để tham gia buổi tiệc. Vì buổi tiệc theo xu hướng vào mùa hè nên cậu đã ăn mặc theo kiểu Hawail. Trang phục vừa mát mẻ lại đơn giản, rất thích hợp với Lâm Lạc.
----------------------
Cậu vừa bước xuống cầu thang liền đụng mặt với Hàn Minh và Bạch Vân. Nụ cười trên môi cậu liền cứng đờ lại.
Sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-cua-the-than/485599/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.