🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Bà Trần đau lòng hơn ai, nhìn cô khóc, bà cũng không cầm được nước mắt. Sợ Tuyết Vũ biết, bà vội đưa tay lau đi. Bà giờ là chỗ dựa tinh thần cho cô, không thể khóc.

Từ khi Tuyết Vũ quyết định chọn trả thù theo con đường này, bà đã lo lắng điều này sẽ xảy ra, rốt cuộc, nó thật sự đã xảy ra. Bà ân hận. Bà thấy giận bản thân mình. Nếu lúc đó bà kiên quyết hơn, không cho cô trả thù theo cách đó, thì bây giờ đâu ra cơ sự này.

Nhưng chuyện đã xảy ra rồi, có hối hận cũng không kịp nữa.

"Tuyết Vũ, hãy nghe mẹ nói." Bà đẩy Tuyết Vũ ra. Cô ngừng tiếng khóc, nhìn bà.

Bà ôm lấy khuôn mặt bé nhỏ xanh xao, nhìn thẳng vào mắt cô, nhấn mạnh:

"Đây không phải lỗi của con. Con đừng tự trách bản thân mình. Con tim nó có lí lẽ riêng của nó, con người vốn không thể điều khiển trái tim theo ý mình được. Nó thích ai, con không thể quản lý. Hãy coi đây là một tai nạn, rồi thời gian sẽ giúp con quên được mối tình này thôi. Con hiểu mẹ nói gì không?" Mời đọc truyện trên truyen99.vip

"Vậy còn đứa bé... Con không nỡ vứt bỏ nó..." Tuyết Vũ nói trong nước mắt. Đây mới là nút thắt lớn trong lòng cô. Bỏ nó đi, cô không làm được. Nhưng giữ nó lại, cô sẽ thấy có lỗi với ba mẹ đã khuất của mình.

"Nếu không muốn, vậy thì con có thể giữ lại mà." Giọng bà dịu dàng.

Tuyết Vũ nhìn bà, ngạc nhiên. Bà vuốt tóc cô, nói tiếp: "Đứa bé không hề liên quan

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-cua-mau-don/1702642/chuong-183.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.