Không sai em muốn đi xem thử không?" Thần Hao vui vẻ mởi mọc.
Sao lại không nhì?
Tuyết Vũ trà lời bằng cách tất bước đi về phía phát ra tiếng nước chày. Thần Hạo không bận tâm đi theo cô.
Hóa ra ngọn đối Oài Hương này chính là ở sát vách núi, phía bên kia vách núi là thác nước rộng cả mấy chục mét, được tạo hóa từ thiên nhiên cực kỳ hút mắt với bảy tầng biệt lập.
Dòng nước lớn ào ào từ trên cao đổ xuống, từng tầng một như một mành lụa trắng tinh khiết.
Xung quanh thác là những bụi hoa thủy tiên mọc rải rác trên các mòm đá, nối dài cả trăm mét lên tít tận phía trên, đang bông nở ngợp trời với một màu trắngtinh khôi, y như nàng tiên giáng trấn không nhuốm bụi hồng trắng
Dưới dòng thác, có vài đôi chim Thiên Nga đang bơi lội trên mặt hồ nước nhỏ tự nhiên, nơi tiếp nối với con suối nhỏ phía dưỡi. Chúng tách cặp ra, từng đôi từng đôi một đi chung với nhau, dưỡng như không bao giờ
tách loa ra.
Một bức tranh thiên nhiên xinh đẹp, huyền diệu mà hoanh sơ.
Bên này có mùi hương dịu nhẹ của Oài Hương, bên kia có hương thơm thanh mát nhẹ nhàng, không cầu kỳ Thủy Tiên. Không trung có gió, âm thanh là tiếng nước chảy, sinh vật là bảy Thiên Nga bơi lội. Tất cả tập hợp lại, thành một bản tinh ca đặc biệt chẳng ndi nào có được.Có lẽ, bàn tình ca của mùa xuân cũng chỉ đến thế là cùng.
Nội tâm cần cỗi, sứt sẹo của Tuyết Vũ bỗng rung rinh như chiếc chuông gió treo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-cua-mau-don/1702595/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.