"Sao lại chạy chân ra đây vây?" Giọng nói ấm áp có chút không vui của Thần Hạo vang lên sau lưng, kéo Tuyết Vũ thoát ra khỏi đẹp mê hoặc của loài hoa quý
Cô vừa nghiêng đầu đã có một chiếc áo khoác lên vai Thần Hạo lại nói tiếp: "Khoác áo vào, lại lạnh."
Tuyết Vũ chỉ nhìn anh, chưa phản ứng được nào, Thần Hạo lại đã ngồi xổm xuống dưới đất, trong tay từ khi nào lại có một đôi giày, vừa xỏ vào chân giúp cô, vừa mắng yêu:
"Thật Không biết em là trẻ con lớn hay là cô gái đã trường thành nữa."
Cử phong phanh như vậy mà cũng ra ngoài được.
Ở đây tuy không lạnh giống như những nước kháctrong khu vực châu Âu. Nhưng nhiệt độ cũng chi có mười mấy độ thôi, đối với một người sống ở vùng khí
hậu nhiệt đới như cô thì cũng đủ lạnh rối. Tuyết Vũ không phản kháng, để mặc Thần Hạo đi giày cho mình, cũng không cho ý kiến gì, ngơ ngác nhìn đỉnh đầu của anh: "Đây là đâu? Sao tôi lại ở đây?"
Rõ ràng là cô đang ngủ ở nhà kia mà.
"Sip!" Thần Hạo đáp gọn. Anh đã mang xong giày
cho cô, phùi tay đứng dậy.
"Hà?" Tuyết Vũ nghe không rõ, trổ mắt nhìn anh như chở một câu giải thích.
Có điều, dây giày hắn buộc khá là đẹp mắt! Xem ra là cũng có chức năng khiếu.
Thần Hạo đưa tay vuốt tóc cô, thuận theo yêu cầungầm từ ảnh mát đáy, trả lời đầy đủ:
"Chủng ta đang ở Sip. Đừng nói là em chưa bao giờ nghe tới tên Quốc đảo này nhé."
Ảnh mắt của Thần Hao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-cua-mau-don/1702594/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.