Ngày hôm sau, Tô Thanh Nhan đang thẩn thờ ngồi nhìn ra bên ngoài. Thì Mộ Trạch đi vào.
“Hy Hy, em đang nghĩ gì mà thất thần vậy?”
Tô Thanh Nhan hồi thần chạy đến trước mặt của Mộ Trạch.
“Anh trai, sao anh lại đến đây?”
“Gần đây dự án khá bận rộn. Anh muốn đến thăm em xem thế nào? Đã thích nghi được chưa?”
Tô Thanh Nhan đầy tự tin nói: “Không có vấn đề gì!”
Mộ Trạch mỉm cười xoa đầu cô cưng chìu nói:
“Thật không ngờ em của gái anh, lại tài giỏi như thế vừa mới vào công ty. Đã có thể thích nghi tốt như vậy.”
“Anh, vậy có thể giao cho em một số dự án của gia đình chúng ta không? Em muốn học tất cả!”
“Được, được, được! Không ngờ em gái anh lại có ngày, có thể giúp anh trai giảm bớt gánh nặng như vậy!”
Tô Thanh Nhan lại cảm thấy Mộ Trạch quả thật là một người anh trai rất tốt. [Nếu anh ấy cũng là anh trai của mình thì thật là tốt!]
Lúc này Mộ Tiểu Hy cũng đang đứng nhìn ra bên ngoài, nhớ đến mọi người trong nhà. [Cũng không biết mọi người sao rồi?]
“Tiểu Hy!” Đột nhiên Trần Phước Lợi xuất hiện gọi tên cô. Nhưng cô không thèm quan tâm đến hắn vẫn tiếp tục nhìn phong cảnh bên ngoài.
“Tiểu Hy! Nói cho em một tin, bộ phim mà em đóng chính, đã được phát sóng rồi. Hôm nay chỉ vừa phát trong 1 tiếng đã có thể phá được kỷ lục người xem! Mọi người đều nói em chính là ứng cử viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-cua-le-phu-nhan/3591515/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.