Mộ Vũ nhất thời vẫn chưa thể tin đây lại là sự thật hỏi lại một lần nữa.
“Nhưng mà Hy Hy à! Sao đột nhiên con lại muốn vào công ty vậy? Không phải là trước đây con, không hề hứng thú với mấy thứ này sao?”
Tô Thanh Nhan mỉm cười nói: “Chỉ là đột nhiên con có hứng thú một chút thôi! Dù sao thì con cũng nên có trách nhiệm dần với gia đình chứ.”
Mộ Trạch vô cùng vui vẻ xoa đầu gật cô.
“Ây da! Vẫn là Hy Hy của anh, biết yêu thương anh. Biết việc quản lý công ty không dễ dàng nên mới đến giúp anh có phải không? Chuyện này đơn giản thôi, ngày mai đi cùng anh đến công ty. Anh sẽ sắp xếp cho em!”
Tô Thanh Nhan liền trở nên vô cùng vui vẻ mà gật đầu, nói:
“Vâng!”
Mộ Vũ cười híp cả mắt, “Tốt! Tốt! Nếu Hy Hy đã muốn đến công ty, vậy thì cứ đi đi! Mộ Trạch con nhất định phải chăm sóc em gái cho thật tốt có biết không hả?”
Mộ Trạch gật đầu nói: “Vâng ba cứ yên tâm! Ai dám làm tổn thương đến một sợi tóc, của công chúa nhỏ nhà chúng ta, con là người đầu tiên không đồng ý!”
Hà Thùy Trang: “Được rồi, được rồi! Cha con mấy người còn không mau ăn cơm, ăn cơm đi! Cơm canh sắp nguội cả rồi!”
Mộ Vũ: “Được, ăn cơm thôi!”
Thế là cả gia đình họ vui vẻ vừa ăn cơm vừa trò chuyện. Sau khi ăn cơm xong Tô Thanh Nhan muốn về phòng, còn chưa kịp mở cửa đi vào thì đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-cua-le-phu-nhan/3591514/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.