\-Tí tách, tí tách..... 
\-Ư..... 
Ngọc Minh Ly mở mắt, đôi mắt cay xè vì khóc quá nhiều, đau rát khiến cậu khó thích ứng. 
\-Anh hai...... 
\-Anh hai ! 
Ngọc Minh Ly hét lớn, giọng khản đặc đến khó nghe, cậu muốn chạy đến chỗ anh hai, nhưng thân thể lại bị khóa chặt , cố định đến không thể động đậy. 
\-Các ngươi.... khụ khụ khụ.... mau thả... 
Cậu đã không nói nên lời, cổ họng đau như bị xé rách, đau quá.... Từ nhỏ được cưng nựng, Ngọc Minh Ly chưa từng trải qua đau khổ như thế này, những thứ phải chịu khiến cậu gần như điên mất! 
\-Anh hai.... 
Cũng như vậy, Ngọc Minh Ly tuyệt vọng gọi người anh hai đang bị trói buộc bên kia, cả người anh hai toàn là máu, màu máu đỏ tươi đập vào mắt cậu, chói đến mức cậu không muốn coi nó là sự thật. 
\-Tí tách, tí tách.... 
Máu đang rơi, những vết thương trên người anh hai đang chảy máu, Ngọc Minh Ly không biết làm gì, cũng không thể làm gì, cậu chỉ có thể trơ mắt nhìn những giọt máu rời khỏi vết thương, "tách" rơi xuống vũng máu dưới chân, từng tiếng từng tiếng, từng giọt từng giọt.... 
Nước mắt Ngọc Minh Ly chảy xuống, không phải nước mắt, mà là huyết lệ... khoảng không gian đen kịt tràn đầy mùi máu tươi tanh ngọt, và tiếng máu, tí tách, tí tách. 
\-Hahaha.. Không hổ là thiếu gia Ngọc gia, đến giờ vẫn chưa phát điên, ta thật kính nể ngươi đấy. 
Một tiếng cười ồm ồm, sau đó là giọng nói ác ý vang lên, âm u 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ton-nguoi-ve-roi/3138474/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.