\-Sư đệ, chúng ta đang ở Hà Qua thành hơn nữa còn muốn tham gia Đấu Giá của Giới gia , không nên gây rắc rối thêm nữa 
Sư huynh của Thủy Anh\- Trương Vĩnh vỗ vai Thủy Anh nhỏ giọng nhắc nhở, rồi quay sang nói với Quân Tịch Ly. 
\-Tiểu đệ đệ, đệ có chỗ ở chưa? 
Giọng nói của Trương Vĩnh dịu hơn nói với Thủy Anh, dường như là sợ tiểu đệ đệ Quân Tịch Ly sợ hãi. 
\-Dạ chưa. 
\-Bọn huynh còn thừa một phòng, ở chỗ bọn huynh đi. 
\-Không cần ạ, đệ thuê phòng khác cũng được. 
Thấy Quân Tịch Ly lạnh nhạt, Trương Vĩnh đang định nói gì đó thì lão bản của khách điếm từ bên ngoài đi vào, trên tay là một chiếc nhẫn trữ vật. 
Gặp Trương Vĩnh và Thủy Anh ở trước sảnh, ông niềm nở bước qua. Thì ra Trương Vĩnh và Thủy Anh nhờ lão bản đi mua dược liệu, dù sao lão bản cũng sống ở Hà Qua thành, đương nhiên sẽ biết nơi nào có dược liệu tốt hơn. Hơn nữa, lão bản là cậu của Thủy Anh, tên là Thủy Bằng, là thân thích nên càng dễ tin tưởng. 
Nghe lời nói của Thủy Anh, và nhân chứng trong đại sảnh, Thủy Bằng cho tiền lương tiểu nhị rồi đuổi việc. Đáng thương tiểu nhị mới tìm được việc làm lại vì khinh thường một đứa trẻ mà bị đuổi việc. 
Lão bản liên tục xin lỗi vì lỗi của tiểu nhị, Quân Tịch Ly vốn muốn đổi khách điếm, nhưng nghe chuyện Sàn Đấu Giá thì thay đổi quyết định, đưa cho lão bản 10 viên linh thạch hạ phẩm để thuê 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ton-nguoi-ve-roi/3138414/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.