Hôm sau... 
\- Khụ..... 
Quân Tịch Ly ngẩng đầu dậy từ bùn đất, nơi này rõ ràng có dã thú, nhưng có lẽ là do may mắn, y xỉu cả đêm nhưng không bị xé xác. 
Thân thể mệt mỏi rã rời, hơn nữa cũng nóng hơn bình thường, Quân Tịch Ly biết mình phát sốt rồi, run rẩy nâng tay lên. 
Bò dậy từ bùn đất làm y rất bẩn, mệt đến không có khí lực vận linh lực để tạo một quả Thủy cầu. Trước mắt rất mờ, thân thể như lại muốn ngã xuống lần nữa. 
Quân Tịch Ly vịn tay vào cây nhỏ bên cạnh, nâng thân thể nặng nề khó chịu của mình dậy. Bước đến chỗ sạch sẽ một chút ngồi xuống, vì lúc trước ỷ vào mình có thủy linh căn nên y chỉ mua một chút nước uống, bây giờ y mệt đến không thể vận linh lực, đành lấy nước từ trong nhẫn trữ vật ra. 
Uống xong trong người đỡ khó chịu một chút, Quân Tịch Ly bây giờ cũng không có thuốc thang gì hết, y đành ăn một chút đồ ăn để bổ sung năng lượng. Ngồi trên mặt đất đợi gần 1 canh giờ sau cơ thể tốt một chút y mới chống đỡ mà bước đi. Vì thân thể tu tiên giả từ trước đến nay đều tốt hơn người bình thường, nên chút sốt nhẹ này của Quân Tịch Ly chỉ cần nghỉ ngơi là không đáng lo ngại nữa. 
..... 
Vác thân thể không mấy khỏe mạnh đi suốt ba ngày Quân Tịch Ly cuối cùng cũng đến Hà Qua thành, lại tìm một khách điếm ở lại.Hà Qua thành không hổ là một thành trì 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ton-nguoi-ve-roi/3138412/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.