Đại trạch Lăng thị không náo nhiệt như hôm trước rời đi, khi bọn họ trở về tất cả gia nhân đều hốt hoảng đỡ các đệ tử về phòng nghỉ ngơi. Đám đại lão như Cố Thành Ân đều bị gọi đến sảnh nghị sự.
"Đã xảy ra chuyện gì?"
Đám người đến bí cảnh thấy không khí trong đại trạch kì lạ nên hỏi.
Đám người ở đại trạch thấy nhiều đệ tử bị thương như vậy cũng hỏi câu này, nhất thời trong sảnh nghị sự im phăng phắt.
"Trước hết nói chuyện ở bí cảnh đi."
Cố Thành Ân cả ngày mệt mỏi không được nghỉ nên không muốn mở miệng, Cố Lâm Thanh từ trước vẫn luôn lạnh nhạt càng không chủ động nói. Trưởng lão Vãn Thuyết Môn bất đắc dĩ trở thành người kể chuyện.
Ai bảo tam đại tông môn hết hai người đều không thích náo nhiệt chớ?!
Mọi người nghe xong việc xảy ra ở bí cảnh không hẹn mà nhìn nhau.
"Này không phải quá trùng hợp sao?"
Lại trùng hợp?
Cố Thành Ân nghe đến hai từ này liền đau đầu, hai từ này xuất hiện thì không 89% cũng 90% là có chuyện.
"Đã xảy ra chuyện gì?"
"Đêm qua người của Hồng Trang Các vừa đưa tin, phu thê Phong nhị gia đã chết rồi."
"Vừa sáng nay bọn ta cũng thu được một tin tức, tiên gia Văn thị ở Bắc Giang bị diệt môn rồi." Người nói dừng lại một chút, "Một trăm tám mươi chín nhân khẩu không ai sống sót."
Sảnh nghị sự yên tĩnh một chút rồi mới có người nói "Chuyện Hồng Trang Các là thế nào? Chẳng phải bọn họ đã tách ra khỏi giới tu chân không tu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ton-nguoi-on-chu/438977/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.