Bỗng nhiên một tiếng kêu the thé vang lên trong đêm đen vô tận, Lục Thanh Sương giật mình làm rơi hạt Phá diệt châu. Mặc cho trái tim đập muốn vỡ tung lồng ngực, hắn theo bản năng lùi lại phía sau, dùng tốc độ nhanh nhất chạy khỏi chỗ này. 
Tiếng kêu vừa xong là của hồ ly nhỏ, không hiểu nó phát điên gì mà đang từ trong đám y phục lại phóng ra ngoài cửa động, miệng liên tục rít lên những âm thanh chói tai, khiến Sở Thanh Vân đang từ trong nhập định mở bừng mắt ra. 
"Mày sao vậy a Tuyệt?" 
Hồ ly nhỏ nhảy trở lại, cắn gấu quần y rồi bắt đầu lôi kéo. Sở Thanh Vân ý thức được có chuyện không đúng, vội vã đi kiểm tra. 
Nhưng cửa động trống không chẳng có một bóng người, kết giới bên ngoài bị phá hỏng, dưới đất còn vương một vài dấu chân. 
Là ai đến đây? Có mục đích gì? 
Sở Thanh Vân ngẩn ngơ đứng ngoài cửa động, tận đến lúc thấy gió lạnh thổi qua, hạt mưa tấp vào thân rét buốt. Y mới ý thức được mình đang để trần thân trên. 
"Sở Thanh Vân. Sau này cấm ngươi cởi xiêm y trước mặt người khác. Đây là môn quy, ngươi mà vi phạm đừng có trách vi sư vô tình." 
Lời Bạch Cẩn Phong còn văng vẳng bên tai, hôm nay Sở Thanh Vân đã vi phạm. 
Ôm hồ ly nhỏ trên tay, Sở Thanh Vân vội vã đi vào trong động rồi mặc y phục lại. Nhưng kết giới ngoài kia bị phá hỏng, đêm nay y cũng chẳng dám ngủ nữa. 
Sở Thanh Vân nựng hồ ly nhỏ trên tay, miệng lầm bầm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ton-dung-toi-day/1190875/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.