Cuộc sống nhàn hạ qua đi, cuối cùng cũng sắp đến ngày Lăng Xuyên chuyển dạ.
Để phòng ngừa bất trắc, Cơ Hàn đã đi tìm một bà đỡ có nhiều kinh nghiệm đem về bắt phải ở lại đây. Bất cứ khi nào cần thì đều phải có mặt ngay lập tức.
Bà đỡ lần đầu tiên thấy nam nhân mang thai thì khá sững sờ, sau đó thì lại trở lại bình thường. Thế giới rộng lớn, có nhiều điều mà bà chưa biết lắm.
Bà rất sợ cái người đã bắt bà về đây, hắn lúc nào mặt cũng hằm hằm làm bà sợ hãi không thôi, con tim già yếu của bà sắp bay mất rồi. Chính vì sợ hắn nên cái gì cần hỏi bà sẽ hỏi, cái gì không cần thiết bà sẽ không đào sâu.
Đối với bà là thế, nhưng đối với người đang mang thai kia lại hết mực dịu dàng chăm sóc, còn sủng đến vô pháp vô thiên. Người đó muốn đi đông, hắn không dám đi tây, người đó mắng hắn, hắn cũng cam chịu bị mắng, thi thoảng còn xoa xoa lưng vuốt vuốt ngực lo lắng y động thai khí sẽ không tốt cho sức khỏe.
Cứ như vậy, mấy ngày nay bà đỡ ngày nào cũng bị nhét cho một đống cơm tró vô miệng. Bà không phải không có chồng, nhưng cũng chưa bao giờ ân ái đến mức đấy. Bà thi thoảng cứ ngồi thở dài, ước gì chồng bà cũng có thể đối tốt với bà như vậy thì đã không phải chịu khổ a.
‘’ Loảng xoảng ‘’ ‘’ bốp ‘’…
Một loạt tiếng động vang lên trong phòng, bà đỡ nghe thấy thì giật mình chạy vào xem thử.
Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ton-cua-ta-la-mot-tieu-hai-tu/751894/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.