Lăng Xuyên bị gạt ngón tay, ngơ ngác mà nhìn cục đen xì mặt hằm hằm trong tay. Sau đó hướng nơi Cơ Hàn ngồi hỏi
- Ngươi mắng ta ?
Cơ Hàn sau khi nghe xong thì giật bắn người, quay đi gãi gãi má, xua xua tay nói
- Không có… sư tôn… để tử không có mắng người !
- Nhưng nó mắng ta ! Nó là ngươi mà !
Lăng Xuyên nhíu nhíu mày, lại nhìn tiểu Cơ Hàn.
- Không có không có… sư tôn hiểu lầm rồi. Đệ tử đang phê duyệt tấu chương mà, không có thời gian…
Cơ Hàn lộn tùng phèo hết não lên chạy tới chỗ Lăng Xuyên, quỳ xuống rầu rĩ mà vùi đầu vào gối y.
- Ừ… ta biết !
Cơ Hàn : ‘’ … ‘’ Biết sao còn làm đệ tử sợ
Cơ Hàn ủy khuất cực kì, cực kì oan ức. Sư tôn không tin hắn, sư tôn muốn làm hắn sợ. Vậy nên hắn lại leo lên ôm chặt lấy eo y, cọ cọ như một hài tử làm chuyện xấu cầu tha thứ.
Lăng Xuyên ghét bỏ mà đẩy đầu hắn ra, nhưng đẩy kiểu gì cũng ra không được nên đành thôi. Không thèm để ý hắn nữa mà đi hỏi tiểu Cơ Hàn.
- Sao ngươi không cho ta đụng vào ngươi ?
Tiểu Cơ Hàn lúc này mới cười lạnh, trả lời.
- Ngươi là ai, cũng xứng đụng vào bổn tọa ư !
Lại một trận nữa yên lặng, Lăng Xuyên cùng Cơ Hàn đóng băng lời.
Lăng Xuyên khá tức mà búng trán tiểu Cơ Hàn.
- Ngươi hỏi ta là ai, sao ngươi không hỏi hắn !
- Hắn lại là ai nữa ? Bổn tọa không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ton-cua-ta-la-mot-tieu-hai-tu/751873/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.