Ba ngày sau,
Lăng Xuyên lờ mờ mở mắt ra nhìn màn giường màu đỏ. Cơ thể đau nhức mệt mỏi cực kì.
Ba ngày nay ngày nào cũng bị hắn dằn vặt thừa sống thiếu chết. Bình thường thì y đã không chịu nổi, đêm đến còn đòi song tu khiến y muốn ngất cũng ngất không được, chết cũng chết chả xong.
Hiện tại tu vi của y cũng đã tiến tới Hợp Thể trung kì đại viên mãn. Vậy mà trong vòng 3 đêm y từ Hợp Thể sơ kì lên tận một tiểu cảnh giới.
Bao nhiêu năm nay y đã không còn tu luyện nữa. Vì y biết, tu vi càng cao tuổi thọ sẽ càng bị rút ngắn đi. Thế mà bây giờ còn mỗi một năm lại còn giảm thêm… tính ra y chỉ còn gần một năm tuổi thọ. Cũng có lẽ dần dần sẽ bị rút ngắn đi vì…
- Mẹ kiếp ! Đúng là hắn muốn trả thù mà !
Lăng Xuyên hậm hực đấm đấm cái thắt lưng đau âm ỉ, chỉ cần một cái cử động là đã đau như gãy xương.
Với lấy cái giới chỉ, lấy từ trong ra một bình thuốc bằng bạch ngọc. Đổ lấy ba viên sau đó cho hết vào miệng. Thuốc vừa vào đã tan, cơ thể sau một lúc được thuốc tẩm bổ đã đỡ hơn rất nhiều. Cơ hồ không còn cảm giác đau âm ỉ nữa.
Đã ba ngày chưa xuống khỏi giường, y chân trần mà chạm đấy, giày cũng không thèm đeo mà đi tới bàn uống một ngụm nước.
Nhìn nhìn xung quanh không có một ai, y đánh bạo
- Người đâu !
Sau đó cửa phòng được mở ra, từ bên ngoài có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ton-cua-ta-la-mot-tieu-hai-tu/751871/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.