Đã được 3 ngày kể từ khi mọi người đến kinh đô.
Cơ Hàn ngày nào cũng phải vào cung bận bịu gì đó.
Thanh Nhi cùng mọi người thì khỏi phải nói, suốt ngày ra ngoài dạo chơi. Mục tiêu là khi nào chơi hết những thứ có thể chơi, đi hết cả kinh đô và ăn hết đồ ăn của kinh đô thì mới về. Hôm nay đi được bao nhiêu, nếu không có thời gian thì hôm sau lại đi tiếp.
Lăng Xuyên không đi cùng họ. Y suốt ngày ở lì trong phủ, hay nói cách khác là ở lì trong phòng. Rất ít khi đi ra ngoài.
Y không biết vì sao, từ khi đến kinh đô y lại có 1 cảm giác vô cùng khó chịu. Y chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi kinh đô này, nơi này như có thứ gì đó vô hình ràng buộc lấy y vậy.
Đương nhiên y sẽ không nói chuyện này cho bất kì ai biết. Sợ nói ra sẽ làm Cơ Hàn cảm thấy tủi thân. Dù sao hắn cũng đã rất háo hức khi muốn dẫn y về nhà hắn xem thử mà.
Trong lòng mặc dù buồn bực khó chịu nhưng y lại chả dám nói với ai. Nằm lăn đi lộn lại trên giường cảm thấy cực kì chán nản.
- Hừ, từ lúc tới thế giới này ngày nào cũng thật nhàm chán ! Suốt ngày ăn với ngủ, chả có việc gì làm cả ! Chán quá a...
Y nhảy xuống giường, biến đến hình dạng trưởng thành. Vẫn là một bộ bạch y. Không biết kiếm đâu ra cái quạt. '' Phật '' một cái, quạt mở ra. Trên quạt, mặt trước có vẽ hình hoa đào...à...anh đào màu hồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ton-cua-ta-la-mot-tieu-hai-tu/751837/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.