Phố phường đông đúc náo nhiệt, bày bán đủ loại thứ không thiếu cái gì.
Dòng người chen chúc nhau đi lại, mặc dù đông đúc nhưng họ vẫn có ý thức nhường đường đi cho nhau. Đặc biệt là đám người Lăng Xuyên vừa đi đến đâu thì ở đó con người đều dán cách ra để lại cho họ một con đường trống cho họ đi dễ dàng hơn.
Đương nhiên là bởi vì họ quá đẹp nên ai nhìn thấy cũng bị mê đắm thôi.
Hoàng thành giàu có kéo theo đó là không một hộ gia đình nào phải chịu cảnh nghèo đói cả. Đi hết cả quãng đường cũng chẳng thấy một tên ăn mày hay một kẻ ăn xin. Cho dù có nhặt được một tên ăn mày thì cũng có điều kiện hơn những hộ gia đình khá giả ngoài kia.
Làm ăn mày là một cái hứng thú, họ chỉ là muốn trải nhiệm cái cảm giác '' được '' đi ăn xin là như thế nào. Mà những người hào phóng cho họ tiền hay đồ ăn cũng chỉ là tận hưởng cảm giác '' làm người tốt '' một lần mà thôi.
- Cho ta một cái mặt nạ quỷ...
- Ta lấy cây trâm này...
- Gói cho ta 10 cái bánh...
- Cho chúng ta mỗi người một xiên hồ lô...
- ........
Thanh Nhi, Cẩm Y cùng Lôi Phong sung sướng chạy mua hết thứ này đến thứ khác. Đồ mua được không dám đúc vào giới chỉ vì sợ người khác nhìn thấy rồi lại gặp rắc rối.
Thế nên chỉ khổ cho đám hạ nhân đi cùng. Đương nhiên người trả tiền là Cơ Hàn rồi, nhưng hắn không trực tiếp trả mà nói là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ton-cua-ta-la-mot-tieu-hai-tu/751836/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.