Trở về Tàng Hải được ba tháng, Mạc Khắc vẫn như trước chăm sóc cho đàn vịt, vườn rau, rảnh rỗi sẽ ra sau nhà lấy mật ong tích sẵn thành những hủ lớn. Điều duy nhất khác biệt là hắn không còn uống thuốc của Bạch Ân Phàm. Đến kỳ hạn dùng thuốc, hắn sẽ bóp nát nó bỏ vào dưới đống củi của lò luyện thuốc. Thần không biết, quỷ cũng không hay được.
Mỗi đêm, Mạc Khắc đều dẫn theo Tiểu Li đi đến những nơi có người chết nuốt linh hồn họ. Tuy nhiên, người chết không phải lúc nào cũng có sẵn ra đó. Đôi khi bất đắc dĩ thì Tiểu Li giết người, hắn nuốt linh hồn, phần da thịt sẽ ban thưởng cho nó đánh chén sau. Ở mỗi địa phương dưới núi, họ chỉ giết một người rồi lại sang địa phương khác, tránh cho người khác tạo thành tin đồn.
Nhờ tu luyện Ma Tịch, hắn cũng đã phá được kết giới do Bạch Ân Phàm tạo trước phòng ngủ, không cần phải qua đêm tại phòng luyện thuốc nữa. Thế nhưng, mỗi lần trở về phòng, hắn đều sẽ bất giác nhìn sang phòng y, tự hỏi bao giờ thì y trở về?
Hôm nay khi Mạc Khắc đang luyện công, Tiểu Li không ngừng nhảy tưng tưng dưới đất, chán nản hướng hắn nói: “Chủ nhân, cái tên Nghiêu gì đó có mấy lần định khai người ra với cái tên Giang gì đó nhưng đều vì đau mà ngừng lại. Ta nghĩ hắn biết sợ rồi. Sau này ta khỏi cần canh chừng hắn được không? Dù gì mỗi lần hai người đó gặp nhau cũng làm cái chuyện kia. Ta nhìn rất là ngượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ton-cao-cao-tai-thuong/2614537/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.